Như Ý Tiểu Lang Quân

Chương 173: Thân phận bị lộ

Chương 173: Thân phận bị lộ
Sáng sớm, trời mời vừa hừng sáng, Tùng Trúc trai còn chưa mở cửa, ở cửa ra vào đã có một hàng người đen nghịt đứng xếp hàng.
Ở trong này có không ít hạ nhân ở các đại hộ nhân gia, giờ Dần đã tới đến đây xếp hàng, chỉ vì để mua được cho chủ nhân mình quyển « Tây Sương Ký » mới nhất.
Tùng Trúc trai khắc bản « Tây Sương Ký », năm ngày mới ra một quyển, hôm nay chính là thời gian mở bán quyển thứ sáu.
Cửa hàng trên con đường hiệu sách lần lượt mở cửa, rất nhiều tiểu nhị chưởng quỹ của các cửa hàng nhìn thấy trước Tùng Trúc trai rầm rộ, đều tỏ vẻ mặt hâm mộ.
Còn có mấy người lại hối hận đấm ngực dậm chân, hận không thể đảo ngược thời gian để cho bọn hắn cơ hội lựa chọn lại lần nữa.
Bởi vì trước khi « Tây Sương » bán chạy, bọn hắn cũng giống như Tùng Trúc trai đều nhận được bản thảo do vị tài tử "Lý Thanh" kia gửi, đáng tiếc bọn hắn không có ánh mắt độc như Bành chưởng quỹ, không công lại bỏ lỡ mất cơ hội tốt, bây giờ nhìn thấy hàng người rồng rắn xếp trước cửa Tùng Trúc trai, chỉ cảm thấy tim như bị đao cắt, không đành lòng lại nhìn.
"Thôi lão phu nhân thật là xấu, thế mà lại để một đôi hữu tình kết bái làm huynh muội!"
"Không biết về sau sẽ thế nào, thật muốn sớm đọc được quyển thứ sáu."
"Nhanh nhanh, không đến một khắc đồng hồ nữa là Tùng Trúc trai sẽ mở cửa."
. . .
Két!
Khi đám người xếp hàng trước cửa ra vào đang không ngừng thảo luận, cửa lớn của Tùng Trúc trai cũng từ từ mở ra, đám người lập tức ùa vào bên trong.
"Tôi muốn mua hai quyển!"
"Cho ta một quyển!"
"Đừng xô đẩy, đừng xô đẩy, a, bạc của ai rơi mất này!"
Vì có thể mua được quyển mới « Tây Sương » từ Tùng Trúc trai, đám người tranh nhau thi triển đủ loại thủ đoạn, dù sao số lượng khắc bản cũng có hạn, mà trong kinh lại có vô số người đều đang chờ quyển mới, tất cả đều dậy thật sớm đế xếp hàng, nếu như thế mà vẫn không thể mua được, trở về sợ là sẽ bị chủ nhân của mình trách phạt.
Cũng may Tùng Trúc trai thông cảm cho bọn hắn, quy định mỗi người nhiều nhất chỉ có thể mua hai quyển, bằng không, người xếp hàng ở nơi này đại đa số đều sẽ tay không mà về.
Trong Tùng Trúc trai, mấy tên tiểu nhị với đôi mắt gấu trúc còn đang vất vả lựa sắp chữ, Bành chưởng quỹ nhìn bọn họ một chút, không đành lòng nói: "Các ngươi đi về nghỉ một cái đi, người thay thế các ngươi lập tức tới ngay."
"Chưởng quỹ, chúng ta không mệt."
"Đúng, chúng ta vẫn có thể kiên trì."
"Nếu chưởng quỹ vẫn băn khoăn, thì lại cho ta gấp đôi tiền công?"
Bành chưởng quỹ vỗ vỗ bả vai một người, nói ra: "Nếu tất cả mọi người cố gắng như vậy, ta làm chưởng quỹ này cũng không thể bạc đãi các ngươi, nói tới tiền bạc sẽ tổn thương cảm tình, nếu không như vậy đi, buổi tối hôm nay, ta mời mọi người ăn sủi cảo, nhân thịt heo!"
Một tên tiểu nhị từ bên ngoài chạy vào, nói ra: "Chưởng quỹ, người xếp hàng bên ngoài quá nhiều, chậm nhất là đến giữa trưa, hàng tồn của chúng ta sẽ bán hết!"
Bành chưởng quỹ vỗ vỗ cái bàn, lớn tiếng nói: "Nhanh, mọi người nắm chặt thời gian in thêm đi!"
Ở cửa ra vào Tùng Trúc trai, người đã mua được quyển mới hài lòng rời đi, theo thói quen nhìn tấm ván gỗ trước cửa hàng một chút, vừa thoáng nhìn đã không khỏi sững sờ.
"Cái gì?"
"Ta không nhìn lầm chứ?"
"Không phải chứ, ngày kia đã có quyển mới, không phải là chờ năm ngày sao, không chỉ như vậy, đại tài tử Lý Thanh còn có tân tác, « Mẫu Đơn Đình ». . ."
"Tình không biết nổi lên, một hướng mà sâu. Người sống có thể chết, người chết có thể sống. Sống mà không thể cùng chết, người chết mà không thể phục sinh, đều là không phải tình đã đến. . . , lời mở đầu này, rất đặc sắc!"
"Đúng thế, xuất phẩm của Lý Thanh hẳn là tinh phẩm, lần này lại có sách mới rồi!"
« Tây Sương Ký » xuất hiện, phá vỡ con đường bình thường, giống như là một tia sáng phá vỡ hắc ám, thu hút vô số người tranh nhau truy tìm.
Vị tài tử Lý Thanh chưa bao giờ lộ mặt qua kia, trong lúc nhất thời đã trở thành đối tượng được vô số người ngưỡng mộ.
Mặc dù còn không biết nội dung cụ thể của « Mẫu Đơn Đình », nhưng cái tên Lý Thanh này, cũng đã đủ để bọn hắn sinh ra lòng tin đối với sách mới này.
Bình An huyện nha.
Đường Ninh vừa mới luyện công buổi sáng xong, sau đó hắn đưa quyển thứ sáu và quyển thứ bảy « Tây Sương Ký » cho Chung Ý, Chung Ý kinh ngạc nhìn hắn, nói: "Không phải mỗi lần Tùng Trúc trai chỉ khắc một quyển sao?"
Đường Ninh cười cười, nói ra: "Ta có quen biết chưởng quỹ Tùng Trúc trai, quyển thứ bảy này mặc dù còn chưa khắc bản, nhưng lấy một phần bản viết tay vẫn không khó."
"Cảm ơn tướng công." Trên mặt Chung Ý lộ ra ý cười, nhìn hắn, nói: "Tướng công nhanh đi tắm rửa đi, nước tắm ta đã để cho người chuẩn bị, nếu tướng công cần, ta để Tình Nhi đi vào hầu hạ. . ."
"Không cần không cần. . ." Đường Ninh khoát tay áo, nói ra: "Một mình ta là có thể."
Chuyện tắm rửa cũng giống như rời giường này, có thể không phiền Tình Nhi thì cố gắng không phiền phức Tình Nhi, tiểu cô nương người ta còn đang trong độ tuổi trưởng thành đấy, cần nghỉ ngơi thật nhiều, cứ để nàng bận trước bận sau cũng không tốt.
Luyện công buổi sáng xong, cả người đẫm mồ hôi, chính mình đi tắm một lúc là được.
Thấy hắn đi vào gian phòng, Chung Ý cầm hai quyển « Tây Sương Ký » kia đi về phía thư phòng.
Bình An huyện nha không thể so với Chung phủ, cũng không có nhiều gian phòng, nàng tạm thời chỉ có thể ở cùng với Tô Như trong một phòng ngủ, thư phòng cũng là dùng chung cùng Đường Ninh.
Nàng đi vào thư phòng, ngồi trước bàn, nghiêm túc nhìn lại.
Câu chuyện trong « Tây Sương » vòng vòng đan xen, lúc thì không yên tĩnh, một hồi lại nổi sóng gió, tình cảm của Trương Sinh cùng Thôi Oanh Oanh không ngừng gặp sóng gió, cũng thời khắc động tới tiếng lòng của nàng.
Chuyện của Thôi Oanh Oanh cũng tương tự như nàng, bị bức bách gả cho người mà mình không thích, nàng hiểu rất rõ đây là một cảm giác gì.
Đương nhiên, so với Thôi Oanh Oanh thì nàng may mắn hơn nhiều, khi nàng đọc « Tây Sương » ngược lại cũng không có liên tưởng đến mấy chuyện không tốt trước kia, nàng là cảm thấy trời cao đối đãi với nàng không tệ, hi vọng vị Thôi cô nương này cũng có thể thu được hạnh phúc thuộc về nàng.
Nàng xem quá mức nhập thần, đến khi lật ra một tờ lại không cẩn thận đụng vào một quyển sách trong tay.
Đây là sách luận tập bình thường hắn dùng để luyện tập, trong đó có vài trang trang giấy rơi ra, Chung Ý cúi người nhặt lên, khi chuẩn bị nhặt lên mấy tờ giấy kia thì động tác đột nhiên dừng lại.
Trên trang giấy kia viết một hàng chữ.
"Đường Chiêu tung ra lời đồn, nói Trương Sinh đã bị Vệ thượng thư mời làm đông sàng giai tế, Thôi phu nhân một lần nữa hứa gả tiểu thư cho Trịnh Đường Chiêu, ngày thành thân, Trương Sinh lấy thân phận hà trung phủ doãn trở về, Chinh tây đại nguyên soái Đỗ Xác cũng tới chúc mừng. Chân tướng rõ ràng, Đường Chiêu xấu hổ khó tả, ôm hận tự vẫn, Trương Sinh và Oanh Oanh là người hữu tình cuối cùng thành thân thuộc. . ."
Đường Chiêu là một nhân vật phản diện trong « Tây Sương » làm người ta ghét nhất, nhưng « Tây Sương » mới khắc bản đến quyển thứ bảy, hắn xấu hổ tự vẫn kết cục là ở đâu ra?
Đây hình như chính là ------ là kết cục Tây Sương Ký?
Nàng biết Đường Ninh cũng đọc « Tây Sương », cho dù đây là một kết cục mà chính hắn lập, nhưng khi ánh mắt của nàng nhìn về phía vài trang giấy khác, nàng lại kinh ngạc đến mức khẽ nhếch bờ môi, cả người giống như bị lôi đình bổ trúng.
Đường Ninh tắm rửa xong đi về phía thư phòng.
Vừa rồi khi đang tắm, hắn cẩn thận suy nghĩ một hồi, về sau vẫn không nên viết sách như « Tây Sương Ký » cùng « Mẫu Đơn Đình » vậy, dù sao hắn và Tiểu Ý cũng không tính là tự do yêu đương, mà là trước thành thân lại yêu đương, nếu không may về sau nàng phát hiện hai quyển này là hắn viết, để nàng hiểu lầm sẽ không tốt.
Bản thảo « Tây Sương Ký » và « Mẫu Đơn Đình »kia đã bị hắn khóa lại, còn có mấy tờ bản thảo kẹp ở trong sách chưa kịp xử lý, hắn đợi đến về sau khi thời cơ chín muồi sẽ nói cho nàng.
Hắn đi đến thư phòng, nhìn thấy Chung Ý đứng bên cạnh bàn, dường như đang ngẩn người.
"Nhanh như vậy đã xem hết rồi?" Đường Ninh kinh ngạc nói một câu, lại nói: "Ngày mai ta lại đi Tùng Trúc trai nhìn xem, xem bọn hắn còn có nội dung phía sau hay không."
Chung Ý nhìn hắn, vẻ mặt phức tạp hỏi: "Tướng công của ta gọi là Đường Ninh, hay gọi là Lý Thanh đâu?"
Đường Ninh giật mình đứng nguyên tại chỗ, đầu óc có chút trống không.
Đường yêu tinh lại bán rẻ hắn.
Đã nói là trời biết đất biết, ngươi biết ta biết cơ mà?
Lừa đảo, nói lời của nữ nhân quả nhiên ngay cả một chữ cũng không thể tin!
"Ngươi nghe ta giải thích." Đường Ninh nhìn Chung Ý, nói ra: "Lần kia là chuyện ngoài ý muốn, ta cũng không muốn đóng vai biểu tỷ của Yêu Yêu, chỉ là bởi vì. . ."
"Cái gì?" Chung Ý nhìn hắn, khó có thể tin nói: " Biểu tỷ Yêu Yêu là ngươi giả trang?"
". . ." Đường Ninh dừng lại mấy giây, hỏi: "Ngươi mới vừa nói Lý Thanh. . . , là có ý gì?"
"Chuyện này không quan trọng." Chung Ý đi lên trước, ánh mắt có chút mờ mịt nhìn xem hắn, hỏi: "Biểu tỷ của Yêu Yêu, Lý Thanh Lý cô nương. . . , là tướng công?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất