Chương 3: Cổ Sói Mắt Đỏ (4)
3
Đoàn người mỗi người một tâm trạng, lầm lũi bước đi trong rừng Vạn Độc. Lại ba ngày nữa trôi qua, lương khô mang theo đã ăn hết nhẵn từ lâu. May mà Vương Vệ Quốc là con nhà thợ săn, trong rừng nguyên thủy đâu đâu cũng sẵn cái ăn nên không lo bị đói.
Trương Kiệt chẳng may uống nhầm nước độc chứa chướng khí, miệng nôn trôn tháo, may sao chú Đường hái được ít khổ sâm nam ( xoan rừng), phơi khô bóc vỏ lấy nhân ăn kèm với cùi long nhãn dại, bệnh tình mới nhanh chóng thuyên giảm. Nhưng sức hắn từ đó yếu hẳn, không đi nổi nữa. Vương Vệ Quốc đành phải đóng một cái cáng sơ sài, bảo Trần Xương Bình và Tôn Chí Trung khiêng hắn đi.
Mấy ngày tiếp theo, ngoài nỗi vất vả đi đường thì không xảy ra chuyện gì bất trắc. Vương Vệ Quốc không còn nóng nảy như thường ngày, hôm nào cũng đi săn thú, đêm đến lại gần như canh gác trắng đêm, do lao lực quá độ mà hai mắt lồi hẳn ra ngoài, vằn vện tia máu. Mọi người đi theo tấm bản đồ tả tơi trên tay Kob, tới tối tìm chỗ khô ráo hạ trại. Cơn mệt mỏi giày vì khiến mọi người mất đi lý trí, chỉ biết lê từng bước chân trong vô thức giữa rừng sâu âm u.
Truyện "Những Miền Linh Dị - Tập 1: Thái Lan Chương 3: Cổ Sói Mắt Đỏ (4)" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này