Chương 6: Rừng Sâu Vạn Độc (4)
4
Thì thụt giẫm lên đám lá mục trên mặt bùn nhão, chốc chốc lại thấy bọt khí sùi lên, nhấc chân lên cũng chật vật vì dính bùn lép nhép. Tôi ngẩng đầu nhìn tán lá rậm rì che kín cả bầu trời và cành cây đan xen như dệt, rắn mối bò loăng quăng khắp nơi, bực bội kêu lên: "Nguyệt Bính, tao đã bảo đừng có đi rồi mà mày cứ đòi đi."
Đây là ngày thứ ba kể từ hôm chúng tôi bước chân vào rừng Vạn Độc. Chẳng thể trông chờ vào khả năng dẫn đường của tôi. Lần trước tới đây, đầu óc tôi mụ mẫm, chỉ nhớ loáng thoáng là cứ đi thẳng về phía mặt trời lặn, còn dọc đường rẽ ngoặt vào đâu, đi đứng thế nào, tôi chẳng chút ấn tượng.
Tìm một ngôi làng bé nhue hạt vừng trong rừng Vạn Độc mênh mông chẳng khác nào mò kim đáy bể, e là kim còn chưa mò thấy, chúng tôi đã về chầu Diêm Vương cả rồi. May mà Nguyệt Bính rất giàu kinh nghiệm sinh tồn dã ngoại, cứ thế tưng tửng tiến vào rừng. Dù gặp phải vài mối nguy hiểm lặt vặt nhưng nó chẳng để tâm.
Truyện "Những Miền Linh Dị - Tập 1: Thái Lan Chương 6: Rừng Sâu Vạn Độc (4)" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này