Chương 8: Hang Dơi Tăm Tối (7)
7
Nhưng suy nghĩ này vừa lóe lên, lưng tôi đã giáng đánh hụych xuống đất, đau vô cùng. Cú rơi kết thúc quá đột ngột khiến tôi ngơ ngác, không dám tin là mìng chưa chết. Đúng lúc đó, tôi nghe thấy tiếng gào thét như điên của Nguyệt Bính: "Bí Ngô! Bí Ngô!"
Xung quanh tôi đen nhánh như sơn, hoàn toàn không thấy gì khiến tôi vô cùng sợ hãi. Nhưng ngẩng đầu nhìn lên, tôi vẫn thấy ánh sáng le lói trên vách núi. Trong màn sương mù mịt, tôi thấy Nguyệt Bính thò cổ xuống gào thét, cách tôi chừng năm, sáu mét. Tôi thầm nghĩ, cái vực nông choẹt thế này mà cũng phải buộc hai sợi dây trèo leo gì cho mệt. Cứ bám đà leo xuống rồi leo lên có phải đỡ nhọc công không, đúng là ăn no rỗi việc. Tôi liền bực dộc quát lên trả lời: "Mẹ kiếp, tao vẫn sống nhăn răng đây, mày gào khóc cái quái gì thế?"
"Mày chưa chết à?" Giọng Nguyệt Bính đầy kinh ngạc.
Truyện "Những Miền Linh Dị - Tập 1: Thái Lan Chương 8: Hang Dơi Tăm Tối (7)" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này