Nói không chừng còn có liên quan đến Lương Triều Sinh, nói thực,
nếu chuyện này có liên quan với Lương Triều Sinh, vậy thì tôi thật sự
không thể giải quyết.
Thực lực của Lương Triều Sinh
là cảnh giới tiên thiên, mà bên cạnh ông ta còn có hắc cương, nếu có gặp phải, chỉ sợ đến ngay cả cơ hội thoát mạng cũng không có.
Nhưng dựa vào biến hóa biểu cảm trên khuôn mặt của xác chết khô, đây hình như không phải do Lương Triều Sinh làm.
Tình hình cụ thể thế nào, chỉ sợ phải đợi tôi tiếp tục điều tra thì mới rõ,
tiếp đó, tôi hỏi hiệu trưởng Lục có thể cho tôi gặp ba bạn chung phòng
với Giang Viên không, hiểu qua về tình hình gần đây của Giang Viên.
Hiệu trưởng Lục gật đầu, sau đó gọi một cuộc điện thoại, hiệu trưởng Lục bảo tôi cứ đợi ở trong phòng làm việc, lát nữa sẽ có người dẫn ba bạn sinh
viên đó đến.
Quả nhiên, không lâu sau, đã có người
dẫn ba nữ sinh vào trong phòng làm việc của hiệu trưởng Lục, thông qua
giới thiệu, tôi cũng biết về ba nữ sinh này, một người tên là La Xuyến
học ngành tiếng Anh, hai người khác học ngành chính pháp, tên là Hồ
Thanh và Mã Tiểu Linh.
Bọn họ cũng nói với tôi,
Giang Viên học ngành nhảy múa, bởi vì xinh đẹp, dáng người cũng chuẩn,
cho nên được rất nhiều nam sinh để ý.
– Gần đây các bạn có phát hiện Giang Viên có biểu hiện gì đặc biệt hay không?
Nói chuyện với ba nữ sinh một lúc, tôi cũng lên tiếng gặt hỏi ba người họ.
– Này, anh là thám tử tư hả? Biết Sherlock Holmes không? Đó là thần tượng của em đấy!
Tôi vừa nói xong, La Xuyến đã tò mò nhìn tôi, cất tiếng hỏi dò.
– Cơ mà hình như em từng nhìn thấy anh trong trường rồi, chẳng nhẽ anh là học sinh của trường chúng ta?
Không đợi tôi nói gì, La Xuyến lại tiếp tục hỏi.
Nghe vậy đầu tôi chằng chịt tơ nhện, Sherlock Holmes là cái gì? Tôi chưa kịp mở miệng, tiếng nói nghiêm nghị của hiệu trưởng Lục ở một bên đã vang
lên.
– Hỏi cái gì thì các em trả lời cái đó, đừng nói mấy chuyện vớ vẩn.
Hiệu trưởng Lục nói xong, ba người La Xuyến đều làm mặt quỷ, còn lè lưỡi,
lúc này, Mã Tiểu Linh nghĩ ngợi một lúc, bỗng nói với tôi.
– Đúng rồi, nếu nói biểu hiện đặc biệt gần đây của Giang Viên, thì hình như gần đây bạn ấy có quen một người bạn trai rất giàu!
Mã Tiểu Linh nói xong, Hồ Thanh cũng nói theo:
– Đúng thế, gần đây bạn ấy mua rất nhiều trang sức hàng hiệu đắt tiền, còn xuốt ngày khoe khoang trước mặt chúng em.
Nghe đến đây lòng tôi hơi ngây ra, vội vàng hỏi bọn họ có biết bạn trai của
Giang Viên là ai không? Cho dù nói thế nào thì đầu tiên cũng phải loại
bỏ đi khả năng Giang Viên bị người ta giết người cướp của, bởi vì trang
sức đeo trên người Giang Viên đều vẫn còn.
Nếu giết người cướp của, thì hung thủ không có lý nào lại để lại những thứ đó.
Mà chỉ trong một đêm đã biến thành xác chết khô, tinh huyết trên người rõ
ràng đã bị hút sạch, hiện tại, người bạn trai thần bí này gần như đã trở thành mấu chốt.
Có điều khi tôi đang đặt hết kỳ vọng vào ba người La Xuyến trước mắt, cả ba đều lắc đầu, nói bọn họ không biết.
– Giang Viên giấu người bạn trai này rất kín, từ trước đến nay không hề
nói với chúng em người ấy là ai, thậm chí cả họ người ấy chúng em cũng
không biết, chỉ biết có sự tồn tại của một người bạn trai bí mật.
Nghĩ một lát La Xuyến tiếp tục nói với tôi, mà lúc này, tôi nhìn hiệu trưởng Lục, hỏi lúc phát hiện xác chết khô, có tìm thấy điện thoại của Giang
Viên không?
Bởi vì rất có khả năng có thể tìm thấy
đầu mối nào đó trong điện thoại của Giang Viên, hiệu trưởng Lục nói thi
thể đã bị cảnh sát đem đi, mà tất cả vật chứng cũng đều nằm trong tay
cảnh sát.
Nằm trong tay cảnh sát sao? Không biết phụ trách vụ án lần này là cảnh sát phân khu nào, sau đó, hiệu trưởng Lục
nói với tôi, là tổng cục Trúc Thành.
Nghe vậy tôi vui mừng, cũng may, có người quen, tôi nói với ba người La Xuyến, không còn chuyện gì nữa, bọn họ có thể về rồi.
Sau đó, tôi móc điện thoại ra, gọi cho Trúc Tẩm Ngưng một cuộc, đã khá lâu
rồi không liên lạc với Trúc Tẩm Ngưng, mặc dù có hơi mạo muội một chút,
nhưng cảnh sát bọn họ chắc hẳn cũng muốn nhanh chóng phá án.
Nhưng trong điện thoại lại truyền ra tiếng nói “tạm thời không liên lạc
được”, liền lúc gọi đi mấy cuộc, đều vẫn là kết quả như vậy, tôi chỉ có
thể chuyển sang một số điện thoại khác.
Đây số của cục trưởng Quách Văn Hạo, lần trước hợp tác ông ấy đã đưa số của mình cho tôi.
Rất nhanh Quách Văn Hạo đã nghe máy:
– Người anh em Nhất Lượng, cháu gọi điện cho tôi thật khiến tôi có chút bất ngờ.
Tôi cười cười, sau đó vào thẳng vấn đề chính:
– Cục trưởng Quách, nghe nói mọi người lại nhận một vụ án xác chết khô?
– Ồ? tin tức của người anh em Nhất Lượng cũng thật nhanh nhậy!
Quách Văn Hạo hơi ngây ra một lúc, sau đó cất tiếng nói, lúc này tôi cũng nói qua sự tình với Quách Văn Hạo.
– Người anh em Nhất Lượng, hay là cháu tới cục cảnh sát đi, có vấn đề gì
chúng ta nói chuyện trực tiếp với nhau, chuyện này nếu có thêm cháu giúp đỡ, vậy thì không còn gì tốt bằng rồi!
Khi tôi nói
xong, Quách Văn Hạo lại lên tiếng, nghe vậy tôi không từ chối, sau khi
cúp điện thoại, tôi nói với hiệu trưởng Lục, tôi tới cục cảnh sát tìm
hiểu tình hình.
Tiếp theo đây lại không thể yên tâm
đi học rồi, ra khỏi cửa, tôi bắt xe đi thẳng tới cục cảnh sát, sau khi
đến nơi, Quách Văn Hạo gọi tôi lên phòng làm việc của ông ấy, sau đó rót cho tôi một chén trà.
– Đúng rồi, cục trưởng Quách, sao không thấy Trúc Tẩm Ngưng ạ?
Sau khi vào trong cục cảnh sát, kỳ thực là tôi không thấy Trúc Tẩm Ngưng
đâu, tôi vừa hỏi xong, Quách Văn Hạo hơi ngây người, ngờ vực hỏi tôi:
– Ồ, nó không nói với cháu sao? Tiểu Ngưng từ chức rồi, cũng được khoảng hai tháng rồi, tôi còn tưởng cháu cũng đã biết.
Đối với tin tức này, tôi có chút khó hiểu, đang làm đội trưởng một tiểu đội cảnh sát thì không làm, tự nhiên lại từ chức?
Tôi lại hỏi Quách Văn Hạo, Trúc Tẩm Ngưng vì sao lại từ chức?
Quách Văn Hạo lắc đầu, nói:
– Tôi cũng không biết, nó nói muốn từ chức để ra ngoài đi đây đi đó, tôi
cũng không ngăn cản, bảo nó bao giờ muốn quay lại, thì đều có thể quay
lại.
Tôi nhìn Quách Văn Hạo, ánh mắt của ông ấy nói
cho tôi biết, ông ấy không lừa tôi, mà là thực sự không biết, sau đó tôi cũng không tiếp tục hỏi nhiều, mà chuyển vấn đề lên chiếc điện thoại
của Giang Viên.
Lúc này, Quách Văn Hạo nhíu chặt mày, sau đó nói với tôi:
– Vấn đề mà cháu nói chúng tôi đã kiểm tra qua, nhưng trong điện thoại
của Giang Viên trống rỗng, tin nhắn, lịch sử cuộc gọi thậm chí là các
trang mạng trò chuyện cũng đều đã bị xóa sạch, hiện tại chúng tôi đang
liên hệ người, xem xem có thể tìm ra lịch sử các cuộc trò chuyện hay
không.
Nghe vậy lòng tôi trùng xuống, vẫn không có
manh mối sao? Bị xóa hết sạch, rất rõ ràng, đây là đã vạch sẵn kế hoạch
từ sớm, bằng không không thể nào hành sự tỉ mỉ cẩn thận như vậy.
– Đúng rồi, kết quả khám nghiệm tử thi cho biết, Giang Viên trước khi chết, hình như đang làm chuyện giữa nam và nữ.
Quách Văn Hạo tiếp tục nói, nghe vậy tôi cả kinh, không ngờ lại còn có chuyện như vậy? Lẽ nào hung thủ hãm hiếp trước, sau đó mới sát hại? Con mẹ nó
quá vô nhân đạo!
Tôi hỏi Quách Văn Hạo, từ những
điều này có thể điều tra ra manh mối gì không? Quách Văn Hạo lắc đầu,
nói tạm thời vẫn chưa có tiến triển, có điều cũng đang xét nghiệm DNA,
không biết có thu hoạch nào không.
Nói đến đây, tôi có chút thất vọng, vẫn không có thu hoạch gì, nếu vậy thì tôi phải đụng tay vào rồi.
Tôi kêu Quách Văn Hạo đưa ngày sinh của Giang Viên cho tôi, tôi muốn suy
diễn bát tự, sau đó xem xem có thể gọi hồn của Giang Viên về không.
Nếu có thể chiêu gọi hồn phách của Giang Viên, vậy thì quá tốt, biết được
tin tức kẻ đã hãm hại cô ta, chúng tôi cũng dễ hành động.
Nghe vậy Quách Văn Hạo vui mừng, vội vàng đưa thông tin của Giang Viên cho
tôi, tôi hỏi ông ấy ở đây có thể sắp xếp cho tôi một nơi yên tĩnh hay
không, tôi phải suy diễn sinh thần bát tự của Giang Viên.
Quách Văn Hạo nói tôi cứ ở trong phòng làm việc của ông ấy, nhất định sẽ
không có ai đi vào làm phiền, tôi cũng không cự tuyệt, mà ngồi trong
phòng làm việc của ông ấy, bắt đầu suy diễn bát tự.
Mấy tiếng đồng hồ trôi qua, cuối cùng sinh thần bát tự của Giang Viên cũng
hoàn chỉnh, tôi chuẩn bị thêm vài thứ đồ, đến tối, tôi kêu Quách Văn Hạo giúp tôi tìm một nơi rộng rãi.
– Người anh em Nhất Lượng, lúc cháu gọi hồn, tôi đứng bên cạnh cũng không ảnh hưởng gì chứ?
Quách Văn Hạo mặt mày kỳ vọng nhìn tôi, rõ ràng, mặc dù thân là cục trưởng, nhưng Quách Văn Hạo chưa thấy qua gọi hồn bao giờ.
Tôi gật đầu, nói chỉ cần ông ấy không nói chuyện là được, cuối cùng, tôi chuẩn bị gọi hồn!