Chương 064: Đêm dài luôn lắm mộng. (1)
Hán Trung nằm ở thượng du của Hán Thủy, bắc là rặng Tần Lĩnh trùng điệp, nam là Đại Ba Sơn, tây tiếp giáp lưu vực Lăng Giang, đông tới Tí Ngọ Cốc, chính là nơi Hán vương Lưu Bang khởi nghiệp, lấy được thiên hạ, từ đó mà quốc hiệu gọi là Hán Triều, rồi cả trở thành tên gọi của cả một dân tộc, nói cách khác, đây chính là nơi bắt nguồn của Hán tộc. Lịch sử rất huy hoàng, nhưng hiện giờ Hán Trung chỉ là đô thị loại ba, dân số tính cả nội ngoài thành mới chỉ hơn 30 vạn, đem so với Thượng Hải gân 3000 vạn, thì thực là không ai dám nói tới chữ so bì ở đây. Nhưng đô thị lớn có sức hút của đô thị lớn, thành phố nhỏ cũng có sự lắng đọng của đô thị nhỏ, đương nhiên phải sống đủ lâu mới cảm thụ được điều đó.
Gió đêm từ Hán Thủy lồng lộng thổi tới, khẽ nhấc lên mấy tờ giấy báo vứt bừa bãi trên mặt đất, trong đó một tờ lượn lờ một hồi, phủ lên mặt một người nằm ngủ trên mặt đất. Người đó đang ngủ say như chết, bất thình lình bật dậy, tay sờ bên cạnh, nhịp tim đập nhanh, đôi mắt sắc bén quét xung quanh như rada.
Chính là Ngốc Đản, hai mắt ánh lên sự hung dữ, Lão Lư nằm cuộn mình như con tôm, mồm nhóp nhép trông phát tởm. Lâm Tử không thấy đâu nữa, chỗ y nằm chỉ để lại mấy tờ giấy báo nhăn nhúm dùng làm chiếu, tên đại thiếu gia đó dù nằm hay ngồi, đều không để tấm thân cao quý trực tiếp chạm đất.
Ngốc Đản đứng dậy dò xét xung quanh, trời vẫn còn tối lắm, lúc này là tảng sáng, không nhiều người qua lại, ai ngủ vẫn ngủ, ai đi thì đã đi rồi, ngoài đường khá yên ang. Hắn cảnh giác như con sói, có vẻ sự biến mất không có lý do của Tiểu Mộc khiến hắn cảm thấy không an toàn. À, vẫn còn ... Hắn nhìn thấy Lâm Tử chậm rãi từ sau một cái xe đi ra, trái tim mới dân quay về chỗ cũ, ánh mắt bớt đáng sợ hơn nhiều.
Đối với Ngốc Đản mà nói, Lâm Tử vẫn còn là thằng bé chưa trải sự đời, còn quá non nớt, con cừu non như thế không thể tồn tại một mình ở cuộc đời này, xem ra mình quá lo rồi. Vừa mới ngồi xuống thì nhìn thấy Lâm Tử lấy cái gì đó ở trên người, đưa cho ông già ăn xin ở cổng nhà ga, cảnh tượng đó khiến hắn thấy hết sức buồn cười, cái thằng nhãi này chứ, đã nghèo thành như thế rồi còn đi bố thí người khác.
Truyện "Nội Tuyến Chương 064: Đêm dài luôn lắm mộng. (1)" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!