Nữ Chính Tới Rồi, Nữ Phụ Mau Lui!

Chương 18: Tướng quân phủ Đại tiểu thư VS xuyên qua thứ muội (17)

Chương 18: Tướng quân phủ Đại tiểu thư VS xuyên qua thứ muội (17)

Tưởng Vân Sam ngồi giữa mọi người, nghe những tiểu thư ngày xưa danh giá kia mỉm cười khen ngợi mình. Trấn quốc công phủ lão thái quân mừng thọ bảy mươi, với thân phận cũ của nàng, tự nhiên không có tư cách tham dự, nhưng giờ đây thì sao?

Tưởng Vân Sam đắc ý nhìn quanh, hiện giờ, ai còn dám khinh thường mình? Không hay biết, xa xa, những tiểu thư thực sự danh giá kia đang xì xào bàn tán: "Đây chính là vị tiểu thư thứ của Đại tướng quân phủ đó ư? Cũng chỉ như vậy thôi, không biết gặp may mắn gì mà lại được Hoàng gia coi trọng."

"Đúng vậy, quả là từ con sâu cái kiến hoá thành phượng hoàng."

"Trưởng công chúa điện hạ và Thanh Dương quận chúa đến thăm!"

Tiếng nói vang lên, sảnh khách ồn ào lập tức trở nên tĩnh lặng. Lão thái quân hơn bảy mươi tuổi tự mình đứng dậy nghênh đón Trưởng công chúa.

Tưởng Vân Sam thấy thế, siết chặt khăn trong tay. Lúc nàng đến, bà lão kia thậm chí không thèm liếc nhìn, chỉ sai một nàng dâu ra đón. Còn có Tưởng Lệnh Trinh, nàng vừa xuất hiện, những người ban đầu vây quanh Tưởng Vân Sam lập tức đều quay sang.

Tưởng Vân Sam thậm chí có thể nhìn thấy, không ít người liếc mắt nhìn qua lại giữa nàng và Tưởng Lệnh Trinh, hiển nhiên là đang so sánh hai người. Nàng cúi đầu nhìn bộ quần áo trên người mình, là mới may, chất liệu được ban thưởng từ trong cung, trong số khách khứa cũng được coi là thượng hạng, nhưng vẫn không thể so sánh với những vật quý giá trên người Tưởng Lệnh Trinh.

Đương kim chỉ còn một bào muội, được bất cứ vật quý hiếm nào, hầu như đều phải dâng lên một món cho phủ Trưởng công chúa. Mà Trưởng công chúa lại hết mực yêu thương con gái, những vật hiếm có ấy hầu như đều dùng cho Thanh Dương quận chúa Tưởng Lệnh Trinh.

Tưởng Vân Sam nghe thấy bên cạnh có nữ quyến đang bàn luận, nói rằng đôi Đông Châu cỡ trứng chim trên mũi giày của Thanh Dương quận chúa chính là bảo vật Đông Bắc Vương dâng tặng lần này. Hoàng hậu được một đôi, Thái hậu cũng được một đôi để dùng trong các buổi lễ Phật, còn một đôi nữa thuộc về Trưởng công chúa.

Nào ngờ, đôi Đông Châu ấy lại đang được Tưởng Lệnh Trinh đeo trên mũi giày!

Chỉ riêng một đôi Đông Châu đã khiến tất cả nữ quyến danh giá nơi đây phải thèm muốn, huống hồ Thanh Dương quận chúa còn đeo trên người biết bao nhiêu bảo vật quý hiếm khác.

Tưởng Vân Sam chỉ thấy mọi ánh mắt đều như đang chế giễu mình. Nàng không chịu nổi nữa, liền nói với người bên cạnh muốn ra ngoài hóng gió một chút.

Không may thay, nàng lại thấy mẹ cả đến mà không đứng dậy đón tiếp, ngược lại còn tránh đi. Điều này bị không ít người nhìn thấy, âm thầm chế giễu nàng quả là thứ nữ, không biết phép tắc lễ nghĩa.

Đến khi Thái tử tới, liếc mắt đã nhìn thấy Cố Thịnh Nhân giữa đám nữ quyến.

Hắn vẫn tưởng Tưởng Lệnh Trinh sẽ là tương lai thê tử của mình. Dù thấy nàng có phần quá mức thủ lễ khi đối diện với mình, nhưng nhìn chung, hắn vẫn rất hài lòng với vị hôn thê này.

Nào ngờ, một đạo ý chỉ của phụ hoàng lại gả Tưởng Vân Sam cho hắn làm Trắc phi.

Nghe được ý chỉ, trong lòng hắn thầm nghĩ: A Trinh biểu muội không gả cho mình, thì sẽ gả cho ai đây? Vậy sau này Thái tử phi của mình sẽ là ai?

Tưởng Vân Sam, hắn muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu. Nhưng Tưởng Lệnh Trinh lại là tuyệt sắc giai nhân, cả Thiên Khải vương triều khó tìm ra được mấy người, lại càng hiếm có người vừa có địa vị tôn quý, vừa toát ra khí chất cao sang không ai bì kịp như nàng.

Cơ Diệp nhìn Cố Thịnh Nhân giữa đám người, như vầng trăng giữa muôn vì sao, ánh mắt nóng rực. Một mỹ nhân như vậy, trừ hắn – vị đế vương tương lai, thì ai xứng có được?

Thái độ của hắn cũng bị người khác lặng lẽ ghi nhận…

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất