Chương 24: Đương nhiên ta có thể (1)
Sở Qua rõ biết thứ đồ chơi đó có thể khiến cho nàng ngây mặt, nhưng vẫn cứ trực tiếp ném thứ đồ chơi đó cho nàng xem, đương nhiên cũng có chút ý muốn báo thù và chơi khâm, chẳng lẽ cô thật coi ta như cọc đi tìm trâu sao?
Vả lại đem những lời này nói ra, ngược lại cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, cũng coi như làm rõ một chút quan hệ với cô ta.
Thèm thì có thèm, nhưng không đại biểu là ta muốn liếm. Bất luận thế nào, mọi người nói tình huống bây giờ cho rõ ràng, nên làm thế nào thì làm thế ấy, bị cô giày vò đến nỗi sách cũng không biết phải làm sao mà viết tiếp, sau đó còn phải nuôi cô một cách không rõ ràng, lại còn bị cô đánh, tôi cũng đâu phải là bại não.
Muốn chim chết bay lên trời, có bản lĩnh thì chém ta đi, để coi thế giới đó của cô còn nguyên vẹn được không.
Sở Qua tinh thần sảng khoái mà đánh máy, cảm giác mạch suy nghĩ cũng trở nên thông suốt rất nhiều.
Bên ngoài, bàn tay cầm điện thoại di động của Thu Vô Tế đang phát run, tam quan quả nhiên bị xung kích nghiêm trọng, lực xung kích dường như không thua kém gì lần phát hiện ra thế giới của mình là do người khác viết ra.
Những tiểu cô nương kia lộ ra cánh tay trắng nõn cùng đôi chân dài thon thả, ngang nhiên đi lại trên đường phố, vậy cũng thôi, yêu nữ ma giới cũng không phải không có như vậy.
Chuyện giường chiếu cũng có thể công khai chiếu trên ti vi, vậy cũng không sao, dù sao cũng không phải là làm thật, cảnh tượng dưới cổ vẫn được che đậy.
Còn cái này thì sao?
Chỉ che chắn đúng ba chỗ, cái này toàn thân trên dưới đều bị xem hết, ngươi còn uốn qua uốn lại cho người khác nhìn, sợ người ta nhìn không rõ sao!
Thế giới kia của Thu Vô Tế không phải là không có áo yếm ..."Phòng hộ bên trong", căn cứ theo khẩu khí của Sáng Thế Thần còn miêu tả rất là cẩn thận cái yếm có hoa văn như thế nào cũng đều sẽ viết một chút, nhưng mà cũng chưa hề để lộ ra bên ngoài cho người khác nhìn.
Theo ý nghĩa lời nói kia của Sở Qua, việc này rất bình thường!
Đây là cái thế đạo gì vậy? Trách không được một đại nam nhân như hắn biết viết những thứ như vậy, hóa ra là đã gặp nhiều sao?
Hắn sẽ không lừa mình mặc như vậy cho hắn xem chứ!
Thu Vô Tế nghĩ đến đó, trong mắt lại lóe lên sát khí, nhưng rất nhanh đã vụt tắt, hắn đã nói trước..."Có mấy lời có lẽ sẽ khiến ngươi cảm thấy rất khó xử, nhưng đó là rất bình thường."
Ma mới cảm thấy cái này là rất bình thường á!
Nhưng là...
Thu Vô Tế nhìn bóng lưng đang gõ chữ của Sở Qua, nhẹ giọng thở dài.
Hắn nói cũng đúng... có phải bản thân ta đã quá tự nhiên rồi hay không?
Từ việc hắn ở chung cư cho đến những đồ vật mộc mạc hắn bày biện ở trong phòng, lại còn bộ dạng thận trọng sáng tác để kiếm miếng cơm kia, rõ ràng là không phải dư dả gì, nói không chừng nuôi sống bản thân còn khó, giờ đây lại không hiểu vì sao phải gánh thêm một người...
Chí ít trong tam quan của Thu Vô Tế, ở trọ thì phải trả tiền, ăn cơm cũng vậy, sao có thể an tâm thoải mái vô duyên vô cớ hưởng thụ đồ vật của hắn.
Càng không muốn bị hắn quấn lấy, thì càng phải tự chủ đúng không.
Thu Vô Tế nghĩ nghĩ một chút, rốt cục cũng đi vào phòng, đứng sau lưng Sở Qua nói: "Ta sẽ trả ngươi phí ăn ở."
Sở Qua đang xem văn kiện suy nghĩ kịch bản của chính mình, cũng không quay đầu lại, nói: "Thấy cô thay đổi quần áo, là biến hóa ra hay là lấy từ nhẫn trữ vật ra? Nếu như là cái sau, cô mang đồ vật chú ý một chút, những thứ như bảo vật gì đó thì đừng lấy, mang theo một số vàng bạc thông thường để đổi lấy tiền, nói không chừng còn có thể được, số lượng cũng đừng quá nhiều, điệu thấp một chút."
Thu Vô Tế trầm mặc giây lát: "Không có vật ký nguyên thần... ta không thể lấy đồ vật ra. Y phục và kiếm đều là biến hóa ra."
Sở Qua kinh ngạc quay đầu lại: "Vậy cô lấy gì thanh toán phí ăn ở, biến ra một khối vàng để gạt người sao? Hay là đi tìm việc làm?"
Thu Vô Tế nghiêm mặt nói: "Cướp phú tế..."
"Đừng, ở đây làm như vậy là phạm pháp... a, kỳ thực ở chỗ các ngươi cũng là phạm pháp, chỉ bất quá là ở đó cô áp đảo cả pháp luật, ở chỗ này cô là 50 vạn."
Thu Vô Tế: "..."
Sở Qua sờ sờ cằm: "Hay là cô livestream múa kiếm đi? Bảo đảm sẽ rất nổi."
"Live... stream..."
"Ừ, chính là mãi nghệ chốn đầu đường, chỉ bất quá thay đổi phương thức truyền thông, người khác ở nhà liền có thể xem. Tựa như xem tivi vậy, nhưng là thời gian thật."
Thu Vô Tế mặt không biểu tình: "Vậy có lẽ ngươi sẽ phải đánh thêm mấy chữ, đầu óc Thu Vô Tế đã bị búa bổ-cái này không hợp với cái ngươi gọi là logic, ta đoán sẽ không có hiệu lực."
Sở Qua bất chợt lơ người.
Đúng vậy, Thu Vô Tế dưới ngòi bút của bản thân thanh cao, kiêu ngạo biết bao nhiêu, đâu có thể nào đi mãi nghệ cho người ta nhìn?