Chương 36. Trở về
Hạnh Nhi muốn tìm một cơ hội thử một chút linh căn của Lý Hiên, xem hắn có tư chất Tu Tiên hay không.
Chẳng qua chuyện này cũng không vội, nên nàng chuẩn bị sau khi Lý Hiên trở thành tông sư luyện thể lại kiểm tra linh căn.
Bởi vì sau khi trở thành tông sư luyện thể, sẽ có chỗ tốt nhất định.
Nàng chuẩn bị chờ sau khi Lý Hiên đạt đến luyện thể tông sư lại kiểm tra linh căn.
Nghĩ tới đây, Hạnh Nhi thoải mái nhàn nhã mà tiếp tục nhìn Lý Hiên, chỉ là nghĩ đến việc mình bị phát hiện từ lâu, nàng liền buồn bực muốn đập đầu vào tường.
Bên kia.
Sau khi Lý Hiên giải phẩu hoàn tất hắc lang vương, lấy ra hạt châu nhỏ này nhìn.
Vật này mềm mềm dẻo dẻo rất là giống kẹo mềm.
Quan trọng là hạt châu nhỏ này phát ra nhiệt độ nóng bỏng, Lý Hiên cầm trong tay có thể rõ ràng cảm nhận được, trong hạt châu ẩn chứa sức mạnh hệ Hỏa, rõ ràng rất thích hợp Tần Nguyệt.
Lý Hiên kiểm tra cẩn thận hạt châu nhỏ một chút, không phát hiện có tác dụng gì, nghĩ đến hạt châu nhỏ là thuộc về Tần Nguyệt, Lý Hiên kêu gọi Tần Nguyệt tới cùng nhau kiểm tra.
Đáng tiếc nàng cũng là u mê ngây thơ, nhìn một lúc lâu cũng không hiểu được, hoàn toàn không biết tác dụng của hạt châu nhỏ
"Chẳng lẽ là bảo vật loại góp nhặt, cần thu góp bao nhiêu cái hạt châu nhỏ, mới có thể có tác dụng?"
Lý Hiên âm thầm làm bấm, không tìm hiểu được tác dụng của hạt châu nhỏ, dứt khoát trực tiếp đưa cho Tần Nguyệt "Nè, cho ngươi."
"Sao cơ? Cho ta? " Tần Nguyệt ngây ngô hỏi, mắt to nháy nha nháy nháy nhìn Lý Hiên.
" Đúng, cái hạt châu nhỏ này cho ngươi."
"Nhưng mà hạt châu nhỏ rõ ràng là sư tôn ngươi đánh được, ta không thể nhận. " Tần Nguyệt kiên quyết lắc lắc đầu nhỏ.
Rõ ràng là sư tôn nhọc nhằn khổ sở giết chết Hắc Lang, lấy được hạt châu nhỏ, mình tại sao có thể tùy tiện muốn đồ vật của sư tôn? Nếu như mình muốn, vậy mình cũng quá đáng.
Cho nên Tần Nguyệt kiên quyết không muốn, đầy quật cường mà lắc đầu.
" Vậy trước tiên ngươi tạm giữ đi, chờ trở lại Bạch Vân Thành sau đó mới nói."
Lý Hiên đem hạt châu nhỏ đặt ở trong bàn tay nhỏ của Tần Nguyệt, bế nàng nhảy đến trên ngựa, hô hào mọi người tiếp tục lên đường.
Rất nhanh.
Đội ngũ lần nữa hướng Bạch Vân Thành mà đi, ở dưới ánh mặt trời ấm áp vội vã đi.
Thời gian chậm rãi trôi qua khi tuấn mã chạy băng băng, đảo mắt lại là mấy ngày trôi qua.
Mọi người trải qua lặn lội đường xa, trải qua mấy ngày xe cộ vất vả.
Rốt cuộc chạy về Bạch Vân Thành, trở lại Bạch Vân Tiêu Cục.
"Con trai, ngươi cuối cùng cũng trở về rồi."
Thấy Lý Hiên trở lại, cha mẹ Lý Bá, Liễu Mi của Lý Hiên đời này vội vàng kéo hắn trở lại bên trong nhà, ân cần hỏi han, rất lo lắng Lý Hiên có tổn thương gì.
Xác nhận Lý Hiên không sao rồi, Lý Bá cùng Liễu Mi lúc này mới yên lòng, sau đó nhìn về phía Tần Nguyệt đang rúc lại bên người Lý Hiên.
Đối với việc Lý Hiên mang về một cô bé, Lý Bá cùng Liễu Mi đều hết sức kinh ngạc, nhất là Liễu Mi vội vàng kéo tay nhỏ Tần Nguyệt, quan tâm hỏi thăm.
Mẫu thân Liễu Mi của Lý Hiên là một nữ nhân vô cùng hiền huệ, đối với người khác đều xử sự vô cùng hiền hòa.
Người tốt như vậy tự nhiên rất nhanh cùng Tần Nguyệt quen thuộc , khiến cho Tần Nguyệt dần dần không còn câu nệ.
Lúc ban đêm.
Lý Hiên dẫn theo Tần Nguyệt, đi cùng cha mẹ ăn một bữa ăn tối thật vui, thấy bọn họ mỉm cười vui vẻ, Lý Hiên cũng không khỏi cảm giác ấm áp.
Ở trên thế giới này có cha mẹ quan tâm chính mình như vậy, Lý Hiên cảm giác rất hạnh phúc, những đứa trẻ mồ côi kia mặc dù không có ràng buộc, nhưng mà sinh sống không nơi nương tựa, ngược lại không hay.
Lý Hiên rất thích cuộc sống bây giờ, cho nên cần phải có thực lực càng mạnh mẽ hơn, bảo hộ cái nhà này, có thể làm cho người một nhà mình sinh hoạt yên bình an ổn.
Ban đêm, trăng sáng treo cao.
Lý Hiên ngồi xếp bằng ở trên giường nhỏ vận chuyển khí huyết, đột nhiên một đạo thanh âm nhắc nhở máy móc vang lên.
[ Ting! Đệ tử Lục Trường Sinh của ngài đạt tới luyện thể ba tầng, khen thưởng: Tông sư phong ấn khí huyết. ]
Theo đạo thanh âm này, trong đầu Lý Hiên trong nháy mắt tràn vào số lớn kiến thức về thuật phong ấn, những kiến thức này tất cả đều là thuật phong ấn liên quan tới phương diện khí huyết.
Bởi vì kiến thức phong ấn thuật quá mức mênh mông, đại não Lý Hiên trong lúc nhất thời có chút đứng hình, qua ước chừng năm phút mới dần dần khôi phục như cũ.
"Phong ấn khí huyết, thứ tốt, thật là đồ tốt, không nghĩ tới thế gian còn có nhiều thuật phong ấn như vậy."
Trong con ngươi đen nhánh của Lý Hiên loé lên ánh sao, đi nhanh đến trước bàn đọc sách, lấy ra bút lông ở trên tờ giấy trắng viết xuống một phần danh sách tài liệu, sau đó mỉm cười nói.
"Tài liệu của phần danh sách này đủ, ta thật ra có chút mong đợi."