"Cảnh sát Giang, cô trông không được vui."
…Không ai mà huân chương hạng nhất chạy mất lại vui được.
Sau 27 giờ Trần Bách Ngạn vượt ngục và bỏ trốn, cảnh sát đã huy động 15 máy bay không người lái, gần hết chó nghiệp vụ và lực lượng cảnh sát, phong tỏa toàn bộ khu vực để tìm kiếm, nhưng vẫn không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của hắn.
Người đàn ông bỏ trốn một cách vô cùng ngông cuồng, trước khi đi, hắn còn dùng máu của cảnh sát áp giải để lại dòng chữ sau:
'I'll recapture my rose.' - Tôi sẽ giành lại bông hồng của mình.
"Bông hồng" này là ai…
Mọi cảnh sát trong phòng họp đồng loạt nhìn về phía tôi.
"Dù các anh có nhìn tôi như vậy,"
Tôi khoanh tay nhún vai.
"Tôi cũng chỉ có thể chứng minh Trần Bách Ngạn là một kẻ si tình mà thôi."
Nếu không, hắn đã không hỏi câu ngớ ngẩn như em rốt cuộc có yêu anh không, ngay cả khi tôi đã đeo còng cho hắn.
Đương nhiên là không yêu, vốn dĩ đi làm đã đủ mệt rồi.