Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng

Chương 263: C263: Chương 263

Nàng không phải là đối thủ của Tần Như Lương, nàng bây giờ còn không thể bước đi vững vàng, làm sao có thể chống lại Tần Như Lương!

Tần Như Lương từng bước bước lên, Thẩm Nguyệt từng bước lùi lại.

Thẩm Nguyệt trầm giọng nói: “Bọn họ đều nói ngươi đã thay đổi, không còn nhẫn tâm như trước nữa, cho dù ta không muốn tin nhưng dù sao ta cũng thấy thái độ của ngươi có chút thay đổi với ta. Không ngờ đến cuối cùng ngươi vẫn không thay đổi một chút nào, vẫn bất chấp thủ đoạn giồng như trước đây”.

Nét mặt của Tần Như Lương lộ ra vẻ phức tạp, hắn ta nói: “Tĩnh Nguyệt, thật ra ta cũng không muốn thay đổi bản thân mình một chút nào, ta vẫn muốn chán ghét cô như trước kia, nhưng không biết từ lúc nào ta đã bắt đầu để ý đến cô, quan tâm cô, thậm chí còn bắt đầu lo lắng cho cô”.

Thẩm Nguyệt nở nụ cười mỉa mai nói: “Vậy sao bây giờ ngươi lại muốn hại ta và đứa con trong bụng ta? Tần Như Lương, nếu như ngươi dám làm chuyện này thì hoặc là hôm nay mẹ con ta một xác hai mạng, hoặc là sau này ta nhất định bắt ngươi phải nợ máu trả bằng máu!”

Tần Như Lương dừng lại rồi nói: “Tĩnh Nguyệt, cô có thể tin tưởng ta một lần nữa không, ta không muốn giết cô, ta chỉ muốn đứa trẻ này sinh sớm hơn một tháng thôi”.

“Sinh ra sớm hơn một tháng, ngươi chỉ nói thì dễ lắm”, Thẩm Nguyệt cảm thấy vô cùng nực cười: “Liễu Mi Vũ mới là máu thịt của ngươi, ngươi đương nhiên không quan tâm đến sống chết của người khác, nhưng đứa trẻ này là máu thịt của ta, ta không cho phép ngươi quyết định số phận của nó!”

Nàng vừa dứt lời thì cơn mưa đã đột ngột đổ xuống trên nền trời ảm đạm.


Rất nhanh sau đó, cơn mưa đã lớn như trút nước.

Y phục của Thẩm Nguyệt trong chốc lát đã ướt đẫm, nàng thở hổn hển, muốn tìm kiếm vũ khí để có thể xua đuổi Tần Như Lương.

Nàng không cần phải cố tỏ ra hung dữ, nàng chỉ muốn đuổi Tần Như Lương đi, không cho Tần Như Lương động vào bụng mình.

Nàng chỉ cần một cây gậy hoặc một cây chổi cũng được.

Triệu mụ và Ngọc Nghiên không có ở đây, nàng lúc này rất yếu đuối, không ai có thể giúp nàng.

Cảm giác bất lực tràn ngập toàn thân nàng, khí lạnh bất thình lình tràn vào cơ thể khiến cho nàng khẽ run rẩy.

Nàng và Tần Như Lương giằng co trong mưa, vươn tay lau nước mưa trên mặt, vừa nhìn thấy một cây chổi dựng đứng bên mái hiên thì nàng liền định chạy tới nắm lấy.


Nước mưa đọng thành vũng dưới chân, đường trơn trượt khiến cho nàng suýt chút nữa trượt chân.

Tần Như Lương từ phía sau tiến lên đỡ nàng để nàng không bị ngã xuống đất.

Thẩm Nguyệt ngay lập tức xù lông, nàng rút chiếc trâm cài tóc ra rồi đâm vào mu bàn tay của Tần Như Lương một cách không chút do dự.

“Ngươi buông ta ra!”

Mu bàn tay Tần Như Lương bị đâm thủng, máu chảy ra giàn giụa bị nước mưa cuốn trôi trong chốc lát.

Thẩm Nguyệt nắm chặt trâm cài đến mức đầu ngón tay trắng bệch, nàng cố gắng phòng thủ, nếu như Tần Như Lương động vào nàng thì nàng sẽ liều chết cùng Tần Như Lương!

Khi đó Tần Như Lương đã cảm nhận được Thẩm Nguyệt mang thai tám chín tháng đã sinh ra tình cảm của một người mẹ vô cùng vĩ đại.

Vì muốn bảo vệ con mình, nàng có thể mạo hiểm tất cả mọi thứ.

Tần Như Lương cảm thấy trong lòng vô cùng thống khổ, lúc này hắn ta mới biết việc tước đoạt đứa trẻ của Thẩm Nguyệt khó hơn hắn ta nghĩ rất nhiều.

Nhưng hắn ta không thể làm khác được. Hắn ta không thể trơ mắt đứng nhìn Liễu Mi Vũ chết.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất