Chương 9:
Học sinh chuyển trường mới đến là một con trà xanh 'bạch thiết lục' (trong trắng bên ngoài nhưng đen tối bên trong), chỉ có thanh mai mới ngây ngô cho rằng cô ta là một đóa 'tiểu khả ái'.
Trường mà con trà xanh này chuyển đến nổi tiếng về tỉ lệ đỗ đại học cao, huống chi những người có thể vào lớp này thì thành tích vốn dĩ không tệ.
Con trà xanh kia cảm thấy mình đã làm quen một cách vô cùng tự nhiên, nhưng trong mắt tớ thì đầy rẫy sơ hở.
Chiêu mà cô ta thích dùng nhất là nhờ thanh mai mở nắp chai, cô ta diễn thật sự rất giống, nếu không tận mắt thấy cô ta dùng tay không mở được lon nước thì tớ đã tin rồi.
Buổi trưa ăn cơm lại dùng chiêu này, mỗi ngày một lần không trượt phát nào.
Chỉ là thanh mai nhận lấy chai nước xong, lại đưa ngay cho tớ.
Tớ nhíu mày.
Không thích loại nước ngọt này, ngọt quá.
Thế nên định đưa trả lại, nhưng lại thấy ánh mắt chế giễu của thanh mai.
Lật bàn.
Đã nói là tớ không thích cô ta rồi mà.
Không còn cách nào, bây giờ bầu không khí hơi khó xử, vì sức khỏe đường ruột, tớ không thể không vặn cái nắp này!
Nhưng con trà xanh đưa tay ngăn tớ lại.
"Không cần đâu, cậu chỉ mở nắp chai cho chị ấy thôi phải không?"
Nghe cái giọng điệu này, cô ta không nghĩ tớ và thanh mai là một đôi đó chứ.
Lật bàn lần nữa, cô ta có bệnh cậu không biết sao? Lỡ di truyền thì sao!