Chương 46: Quỷ nước lấy mạng
Ô ô. . .
Ô ô. . .
Người đột nhiên rơi xuống nước, phản ứng đầu tiên, cũng là bối rối, nhất là loại tình huống này.
Càng là hoảng hốt tứ chi luống cuống.
Trần Giải phát hiện Ma Lục lực lượng rất lớn, không phải tầm thường lưu manh, thậm chí hắn mới nhập môn Thái Tổ Trường Quyền, cũng chưa chắc có khí lực lớn như vậy.
Thế nhưng Trần Giải lần này đánh lén, lại vì hắn say rượu, cộng thêm uống canh gà bổ dưỡng, Thái Tổ Trường Quyền đạt đến trình độ tinh thông, thực lực có tiến bộ vượt bậc.
Bởi vậy lúc này hắn đã hoàn toàn chiếm cứ tiên cơ.
Hắn cứ thế ấn chặt đầu Ma Lục, liều mạng ấn xuống nước. Ma Lục đập mạnh mặt nước, giãy dụa, dường như muốn nói điều gì.
Thế nhưng Trần Giải không muốn nghe.
Mặc kệ ngươi cầu xin tha thứ, hay là uy hiếp, Trần Giải đều không muốn nghe.
Hôm nay ta chỉ muốn mạng ngươi, ngươi giao mạng cho ta là được rồi.
Ta cũng không rảnh rỗi nghe ngươi nói lung tung ở đây.
Giết người thì giết người, không phải đến đàm phán, muốn nhận rõ mục đích chứ?
Ô ô. . .
Ma Lục giãy dụa càng lúc càng yếu, càng lúc càng vô lực. Nhìn tay Ma Lục dần dần yếu đi, từ giãy dụa chậm rãi đến nhẹ nhàng đập mặt nước hai lần, rồi hoàn toàn bất động.
Thân thể đột nhiên nặng trịch, chìm hẳn xuống nước, nhưng Trần Giải không hề lơ là, tiếp tục ấn chặt đầu Ma Lục.
Cái thế giới này nhiều người lắm, ai biết có kẻ biến thái nào nín thở được rất lâu, nên cứ giữ hắn thêm một lúc.
"Tam ca, chờ ta chút, ta đi vào rừng cây tiểu tiện một chút."
"Nhanh lên, bây giờ thua nhiều rồi, ta còn không biết về nhà sao trình bày với tẩu tử ngươi đây."
"Này, tam ca, ngươi sợ vợ à?"
"Nói bậy, lão tử sợ vợ sao? Lão tử..."
"Hiểu, hiểu! Tam ca, chờ ta, ta đi tiểu tiện chút."
. . .
Trần Giải vừa nhấn chìm Ma Lục, liền nghe thấy tiếng người ở gần đó, hẳn là hai tên cờ bạc, vừa mới chơi bài xong.
Lúc này dưới nước, Trần Giải ấn chặt Ma Lục đã tắt thở, ánh trăng sáng tỏ, nhìn rõ ràng hết, mà nghe tiếng động, chúng nó vòng qua bụi cây, có thể nhìn thấy hắn ở trong nước.
Không tốt, sắp bị phát hiện!
Cái khó ló cái khôn, Trần Giải trực tiếp kéo xác đến dưới cầu lớn, trốn ở chân cầu.
Mà lúc này hai người kia chậm rãi đi tới bên cầu nhỏ.
"Tam ca, ngươi vừa nghe thấy tiếng nước động không?"
"Nào có, ngươi thần kinh à?"
"Không phải, nhất định có tiếng động, có phải cá lớn không, xuống kiểm tra đi?"
"Ngươi điên rồi, sông này tối nước lạnh lắm, ta không đi, bị lạnh chết, ta về nhà, thích thì tự đi."
"Ta… cũng không đi, sông này nhiều người chết đuối lắm, đáng sợ."
Hai người nói rồi, khoanh tay bỏ đi.
Mà Trần Giải lúc này dựa vào chân cầu, trong tay vẫn ấn chặt Ma Lục.
Ma Lục hẳn là chết đuối rồi, thân thể cũng nổi lên, lại bị hắn ấn gần hai mươi phút, kẻ nín thở giỏi cũng không thể lâu vậy chứ?
Trần Giải vì chắc chắn, lại ngồi thêm mười phút, nước sông băng giá, lạnh buốt đến đầu gối, nhưng mắt Trần Giải rất sáng, không có vẻ hoảng hốt sau khi giết người.
Có lẽ cách giết người này không thấy máu, nên hắn rất bình tĩnh, cũng không khó chịu về mặt sinh lý.
Cứ thế đợi trọn vẹn nửa giờ, xác nhận Ma Lục chắc chắn đã chết.
Trần Giải mới buông tay, sờ tìm mấy đồng bạc vụn, nghĩ ngợi chút, hắn không động đến, đặt lại chỗ cũ, chỉ lấy tám đồng bạc làm mồi nhử của mình.
Buông Ma Lục ra, xác Ma Lục theo dòng nước trôi xuống, nhìn xác trôi xa, Trần Giải không vội lên bờ, đợi xác trôi hẳn đi rồi mới chậm rãi bò ra khỏi gầm cầu.
Lên bờ, mang giày đã cởi sẵn, kéo ống quần xuống, dù hơi ướt nhưng không rõ lắm.
Đứng dậy xem giờ, cũng gần nửa đêm rồi.
Đang nghĩ ngợi, liền nghe thấy tiếng "đinh" một cái.
【 Hôm nay tình báo đã cập nhật (cấp 1) 】
【1. Ngươi hôm nay gặp Trần Tiểu Hổ, đạt được tin tức. Trần Tiểu Hổ theo lệnh ngươi, sai Trương Quế Hoa dàn dựng một màn kịch. Buổi chiều, cả thôn đều đồn có người lạ ở sau núi nín thở canh giữ!】
【2. Ngươi hôm nay nghe người ta nhắc đến Vu Bưu, đạt được tin tức. Vì Xích Tình Cẩm Kê mất tích, Vu Bưu đã sai người đi điều tra, ngày mai có thể hỏi thăm ý kiến ở Tiên Đào thôn.】
【3. Ngươi hôm nay nghe người ta nhắc đến Vu Bưu, đạt được tin tức. Vu Bưu dùng nhiều tiền mua được tin về một con cá, ở gần Miện Thủy hà, có một con Ngưu Giác Xương làm tổ. Vài ngày nữa Vu Bưu sẽ đi bắt con cá này.】
【4. Hôm nay ngươi giết chết Ma Lục, đạt được tin tức. Ma Lục giấu tiền ở gốc cây lớn trong sân nhà hắn, năm lượng bạc.】
【5. Hôm nay ngươi nghe Lý Tam, Vương Thất Tam nói chuyện, đạt được tin tức. Một năm trước, ở Khang Nhạc kiều có một tên ăn mày chết đuối. Tên ăn mày đó là dân chạy nạn, đói khát quá độ, uống nước mà bị ngã xuống sông chết. Sau này người ta đồn rằng, Khang Nhạc kiều không sạch sẽ, có quỷ nước bắt thế mạng.】
Trần Giải xem xét những tin tức này, nhanh chóng phân tích mức độ quan trọng.
Đầu tiên, hai tin đầu liên quan đến Xích Tình Cẩm Kê. Xem ra Vu Bưu vẫn chưa chịu bỏ cuộc a, nhưng không sao cả, hắn cam tâm hay không cam tâm, cũng không thay đổi được sự thật con gà đã vào bụng ta rồi.
Mà lại Tiểu Hổ hiệu suất cao thật, mới chiều nay thôi, cả làng đều biết có người lạ ở sau núi nín thở canh giữ.
Cũng đừng quên Nhị Bát thẩm có công lao trong chuyện này.
Ở nông thôn, chắc chắn có vài bà tám chuyện, mà Nhị Bát thẩm chính là tay chuyên truyền tai tiếng, càng kể càng thêm ly kì.
Tin thứ ba, Vu Bưu lại tìm được tin tức về bảo vật khác, Ngưu Giác Xương!
Ta chưa từng nghe qua, nhưng nghe tên cũng đoán được phần nào, một con cá mà lại mọc sừng trâu, con cá này chắc chắn không phải hàng tầm thường a. Tin tức này cần chú ý, biết đâu lại có cơ hội cướp thêm một lần nữa.
Vu gia làm đủ trò xấu, cướp của người khác ta còn hơi áy náy, nhưng đối với nhà Vu gia, ta chẳng có chút tâm tình nào cả.
Nhà chúng nó xui xẻo, là đáng đời chúng nó!
Tin thứ tư, tên Ma Lục này còn giấu tiền riêng a, vừa hay lại rơi vào tay ta.
Còn tin cuối cùng, về chuyện quỷ nước lấy mạng ở Khang Nhạc kiều, Trần Giải không tin lắm. Tuy rằng thế giới này có võ đạo, nhưng quỷ nước ư? Nếu nói trong nước có sinh vật kì lạ như Thủy Hầu Tử, Trần Giải còn tin.
Nhưng mà quỷ hồn thì hiện tại Trần Giải chưa thể hiểu được, tuy nhiên chuyện quỷ nước lấy mạng, lại có thể lợi dụng một chút.
Nghĩ đến đó, Trần Giải nhìn về phía xác Ma Lục đã trôi xa theo dòng nước.
Và nghĩ ra lời kết án:
Nửa đêm, Ma Lục người thôn Trung Đào say rượu, đi ngang qua Khang Nhạc kiều, thấy trong nước có ánh sáng lấp lánh, liền xuống sông tìm bảo, không ngờ vừa xuống sông, chân bị đá trượt ngã, muốn đứng dậy, lại như có người kéo, không đứng dậy nổi, giãy giụa mãi rồi chìm chết!...