Chương 52: Phu quân, dạng này có thể chứ?
"Tỷ phu!"
Còn chưa tới nhà, tiểu đậu đinh liền chạy tới đón, giang hai tay ra, giương nanh múa vuốt muốn ôm Trần Giải.
Trần Giải cũng cười, nói với tiểu đậu đinh: "Nghĩ tỷ phu không có à?"
"Suy nghĩ!"
"Thật hay giả? Không có lừa gạt tỷ phu nha?"
"Gạt người là chó nhỏ!"
Tiểu đậu đinh quả quyết nói.
"Ừm, tin ngươi."
Trần Giải vừa cười vừa nói, ngẩng đầu lên, chỉ thấy Tô Vân Cẩm đứng ở cửa, vừa làm xong việc, tóc hơi rối, trên trán lấm tấm mồ hôi, vội đưa tay lau mồ hôi.
"Phu quân trở về."
Nàng ôn nhu nói với phu quân.
Trần Giải cười nói: "Ừm."
"Sao lại mua nhiều đồ thế này về a?"
"Đi trong trấn, thấy nhà mình cần gì thì mua chút."
Ba người vào phòng, bắt đầu dọn đồ. Thấy Tô Vân Cẩm đầu đầy mồ hôi, trong sân còn có cái cuốc, Trần Giải hỏi: "Ngươi ở nhà làm việc rồi?"
"Viện này cũng nhàn, ta đảo xới đất một chút, lát nữa mua ít hạt giống rau, trồng chút rau quả, đủ ăn cho cả nhà mình."
Trần Giải nói: "Cũng được, nhưng đừng làm mệt."
Tô Vân Cẩm suy nghĩ một chút rồi nói: "Phu quân, ta… ta muốn ngươi dẫn ta đi chuyến trong trấn."
"Ừm? Chuyện gì?"
"Ta muốn bán mấy con gà con, vịt con, nuôi lớn rồi, sau này mình có trứng gà, trứng vịt ăn."
"Được, ngày mai ta trở về, dẫn ngươi đi trấn."
"Tỷ phu, con cũng muốn đi."
"Được, cũng mang cả ngươi."
"Cám ơn tỷ phu."
Vào phòng, Tô Vân Cẩm rót cho Trần Giải một chén nước, hắn khát lắm, liền uống cạn.
Sau đó Trần Giải lấy ra bánh bao nhân thịt và gà quay mua hôm nay.
Nhìn thấy đồ ăn, mắt tiểu đậu đinh sáng rỡ, ôm lấy Trần Giải: "Cám ơn tỷ phu, tỷ phu tốt nhất!"
Trần Giải cười nói: "Có phải không mua đồ ngon cho ngươi, ngươi sẽ không thích không?"
Tiểu đậu đinh do dự.
Nửa ngày, mới nói trái lương tâm: "Vậy… cũng tốt a."
"Ngươi nhỏ này không có lương tâm."
Trần Giải vuốt mũi tiểu đậu đinh, tiểu đậu đinh cười tươi.
Tô Vân Cẩm nói: "Phu quân, ngươi đừng chiều hư nó, ăn quen rồi, đến cả hạt cao lương cũng chê không ngon."
Tiểu đậu đinh nghe vậy nói: "Tỷ tỷ nói bậy, Duệ Duệ thích ăn nhất cơm hạt cao lương."
Trần Giải nói: "Ừ, Duệ Duệ thích cơm hạt cao lương thế à? Nương tử, nàng làm một nồi cơm hạt cao lương cho Duệ Duệ, chúng ta ăn gà nướng, bánh bao nhân thịt."
"A, không được!"
Tiểu đậu đinh vội vàng phản đối.
Trần Giải trêu nàng: "Có gì không được? Ngươi bảo ngươi thích nhất cơm hạt cao lương, vậy bánh bao nhân thịt, gà quay này, tỷ tỷ và tỷ phu ăn."
"Kỳ thật… kỳ thật Duệ Duệ cũng không thích ăn cơm hạt cao lương lắm."
Tiểu đậu đinh nhỏ giọng nói, rồi chớp chớp đôi mắt to nhìn Trần Giải: "Bánh bao nhân thịt… cho Duệ Duệ ăn một cái thôi nha, tỷ phu… Duệ Duệ cam đoan không ăn nhiều."
Tiểu đậu đinh giơ tay thề.
Trần Giải cười.
Tô Vân Cẩm cũng cười.
Cái con mèo tham ăn này ~
Cả ba người ăn cơm tối vui vẻ, sau bữa tối, Trần Giải lấy trong túi vải ra hai bộ quần áo mới.
"Nương tử, Duệ Duệ lại đây."
Tô Vân Cẩm lau tay, Duệ Duệ cũng chạy ra, liền thấy Trần Giải cầm quần áo.
"Oa, quần áo mới!"
Tiểu đậu đinh reo lên, chạy tới.
Tô Vân Cẩm cũng vui mừng, nhưng rất nhanh lại mất vui.
"Nương tử, lại đây xem có thích không."
Trần Giải cười nói với Tô Vân Cẩm.
"Phu quân, ta cũng không ra ngoài, mua quần áo mới làm gì, nhà mình giờ cũng không giàu có…"
Tô Vân Cẩm sờ bộ quần áo mới, rất thích, nhưng vẫn nói lời trách móc.
Trần Giải nói: "Có thích không?"
"Đắt lắm a."
Tô Vân Cẩm hỏi lại, Trần Giải nói: "Đắt hay không không quan trọng, ngươi có thích không."
"Đương nhiên thích rồi, tỷ tỷ, tỷ tỷ, xem ta mặc cái váy này có đẹp không!"
Tiểu đậu đinh cầm váy mới thử lên người, vừa mặc vừa xoay vòng trên đất.
Tô Vân Cẩm nói: "Đừng xoay nữa, váy quét đất bẩn."
Tiểu đậu đinh dừng lại, ôm lấy Trần Giải hôn một cái: "Cám ơn tỷ phu!"
Trần Giải cười nói: "Tốt, vẫn là Duệ Duệ hiểu chuyện, không giống một vài người, chẳng có chút biểu hiện nào sao?"
Tiểu Đậu Đinh xoát ánh mắt nhìn về phía tỷ tỷ.
Bị hai đứa lớn nhỏ nhìn chằm chằm, Tô Vân Cẩm mặt trong nháy mắt đỏ lên, rồi cầm lấy quần áo chạy vào buồng trong.
Trần Giải thấy thế nói: "Uy, ngươi chạy thế à?"
Tô Vân Cẩm không đáp.
Trần Giải lại nhìn Tiểu Đậu Đinh nói: "Ta không học theo tỷ tỷ ngươi đâu, rất vô lễ, có phải không!"
"Tỷ phu, sao gọi là lễ phép?"
Tiểu Đậu Đinh vẫn rất lanh lợi đặt vấn đề.
Trần Giải suy nghĩ một chút nói: "Vô lễ cũng là không hiểu lễ nghĩa, lấy ví dụ nhé, tỷ phu mua cho ngươi quần áo mới, ngươi rất vui, hôn tỷ phu một cái đúng không?"
"Ừm."
"Vậy ta cũng mua cho tỷ ngươi quần áo mới, nàng có phải cũng phải hôn tỷ phu một cái?"
"Ừm, đúng!"
"Nhưng nàng không giữ lời hứa, chạy mất, ngươi nói nàng có phải không hiểu lễ nghĩa, vô lễ không?"
"Ừm, tỷ phu nói đúng, vô lễ, tỷ tỷ rất vô lễ!"
Tiểu Đậu Đinh gật đầu lia lịa, rồi lại hôn Trần Giải một cái, rất đắc ý nói: "Tỷ phu, Duệ Duệ lễ phép chứ ạ?"
"Ừ, lễ phép, con rất ngoan."
Trần Giải vừa cười vừa nói, rồi chỉ chỉ buồng trong: "Con bảo tỷ tỷ con mặc bộ áo mới ra đây cho ta xem nào, ngày mai tỷ phu mua cho con kẹo hồ lô nhé?"
"Thật?"
Tiểu Đậu Đinh mở to mắt nhìn, Trần Giải cười nói: "Tỷ phu bao giờ lừa con?"
Tiểu Đậu Đinh suy nghĩ một chút nói: "Trước kia tỷ phu hư hỏng hay lừa, giờ tốt rồi chưa từng lừa."
"Vậy con đi không?"
Trần Giải hỏi, Tiểu Đậu Đinh suy nghĩ một chút nói: "Đi, kẹo hồ lô!"
"Đúng rồi, kẹo hồ lô!"
Tiểu Đậu Đinh nhìn Trần Giải nói: "Ừm, vậy con đi."
Tiểu Đậu Đinh chạy vào, nhưng rất nhanh trong phòng truyền ra tiếng Tô Vân Cẩm.
"Không được Duệ Duệ, lâu rồi mình không tắm rửa, đợi ngày mai tỷ phu con đi rồi, mình tắm rửa, rồi mặc áo mới, biết không, giờ mặc vào là bẩn đấy!"
"Há, nhưng mà tỷ phu hứa mua kẹo hồ lô cho con."
"Được rồi, con bé này, một cái kẹo hồ lô đã mua được tỷ tỷ rồi."
"Không phải tỷ tỷ, vậy con hỏi Duệ Duệ này, tỷ phu mua cho con áo mới con có thích không a?"
Im lặng một lát, Tô Vân Cẩm dường như nói gì đó, Trần Giải bên ngoài không nghe rõ, nhưng lại nghe Tiểu Đậu Đinh trong nhà kêu lên.
"Tỷ tỷ, người thích mà sao không hôn tỷ phu con, người thế này, thế này, cũng rất vô lễ, rất vô lễ!"
Tiểu Đậu Đinh đau lòng, Tô Vân Cẩm dở khóc dở cười, Trần Giải hiểu ý cười một tiếng, Tiểu Đậu Đinh tẩy não thành công!
Rất nhanh Tô Vân Cẩm bị Tiểu Đậu Đinh nài nỉ không được, đi ra, gặp Trần Giải đang rót nước vào nồi, đun nước nóng, liền hỏi: "Phu quân làm gì thế?"
Trần Giải nói: "Há, sư phụ cho ta đơn thuốc tắm thuốc, giúp ta luyện công, ta đun chút nước."
"Há, vậy để ta làm."
Tô Vân Cẩm nói, rồi giật lấy bầu nước trong tay hắn, khi tới gần hắn, nàng đột nhiên hôn hắn một cái.
Trần Giải kinh ngạc nhìn vợ.
Tô Vân Cẩm đỏ bừng mặt, thẹn thùng lại mạnh dạn nói: "Đừng để con bé kia nhắc lại ta vô lễ nữa..."
"Phu quân, nô gia thế này, có được không?"
Đến, cả thế giới cùng nhau học nói chuyện Đông Bắc với ta ~..