Chương 126. Ma hồn xuất thế !
Editor: Kingofbattle
Hơn nữa, đây cũng không phải là huyết dịch của Ma tộc bình thường.
Tên gia hoả này, đang âm thầm đánh cho Sở gia một kích trí mạng.
"Ngươi! "
Hồ tuyền rất kinh hãi, hắn không biết tại sao bị bắt tới đây, hơn nữa còn không có lực phản kháng.
Đây là thực lực gì ?
Bất quá, tất cả đều đã muộn, Ma Huyết châu đã bị hắn kích hoạt.
Đối phương không thể nào ngăn cản.
Hồ tuyền rất đắc ý cười khẽ.
"Nuốt đi. "
Sở Huyền phất tay, ra lệnh cho Phệ Linh hoa cắn nuốt Hồ Tuyền.
Về phần Ma Huyết châu, tự nhiên là cũng bị nuốt mất.
Đối với Phệ Linh hoa, thì Ma Huyết châu là một vật đại bổ, nó cũng không bị ma huyết dơ bẩn ảnh hưởng.
Rễ cây Phệ Linh hoa liền kéo dài ra, bắt đầu cắn nuốt Hồ Tuyền.
Chỉ một lát sau, Hồ Tuyền đã biến mất sạch sẽ.
Oanh!
Bỗng nhiên, Ma Huyết châu bộc phát ra một cổ lực lượng mạnh mẽ.
Xuất hiện một thân ảnh có gương mặt dữ tơn, trên đầu có hai chiếc sừng dài, lỗ tai thì dựng đứng.
Phệ Linh hoa đã bị người này chấn bay sang một bên.
Ánh mắt Sở Huyền khẽ biến.
Đây là thần hồn cường giả Ma tộc!
Hắn liền vung tay lên, Chu Thiên Càn Khôn trận bao trùm xung quanh, che đậy cả toà tiểu viện này.
Tô Tiên Nhi và Đinh Việt cũng bị chấn động, đồng loạt mở mắt ra nhìn xem.
"Ma hồn! "
Tô Tiên Nhi hoảng sợ thốt ra.
"Khặc khặc, rốt cục bản tôn đã thoát ra, tiểu bối nhân tộc, mau quỳ xuống ! "
Ma hồn vừa nhìn thấy Tô Tiên Nhi, liền nở một nụ cười tà ác.
"Tiểu nữ nhân tộc, có dung mạo rất xinh đẹp, mau quỳ xuống phục vụ cho bản tôn, nếu ta cao hứng sẽ giữ lại thần trí của ngươi. "
Oanh!
Khí thế Ma hồn bộc phát, quét sạch bốn phương tám hướng.
Thực lực đã tiếp cận Thiên cảnh!
Tôn cảnh đỉnh phong, hoặc gọi là thần hồn bán Thiên cảnh.
Chỉ sợ đối phương lúc toàn thịnh, chính là cường giả Ma tộc Thiên cảnh.
Chẳng qua là lúc này đã bị trọng thương, cho nên cảnh giới bị hạ thấp.
Sắc mặt Tô Tiên Nhi trắng bệch như tờ giấy.
Ma hồn cường đại như thế, Sở Huyền có thể đối phó được hay không ?
"Tiểu tử, một bộ túi da của ngươi rất tốt, bản tôn sẽ lấy. "
Ma hồn nhìn về phía Sở Huyền, cười khà khà, liền nhào tới, ý định muốn cướp nhục thân của Sở Huyền.
"Hừ, láo toét ! "
Sở Huyền quát lạnh một tiếng, đưa tay ra niết ấn, liền xuất hiện vô số phù văn huyền ảo, tạo thành một Vực đặc thù!
"Phong Thiên Cấm Pháp! "
Nếu đối phương là cường giả Thiên cảnh, thì Sở Huyền còn thấy kiêng kị, hắn sẽ dựa vào Chu Thiên Càn Khôn trận vây khốn đối phương, sau đó bỏ chạy mất dép.
Nhưng mà, tên này chỉ là một đạo thần hồn, hắn còn không thèm để vào mắt.
Dùng thủ đoạn thông thiên của hắn, cùng với vô số pháp bảo của hệ thống, trấn áp một đạo thần hồn, rất dễ dàng.
Huống chi, Ma hồn này, còn chưa có năng lực của Thiên cảnh.
Cũng không nói điêu, võ giả dưới Thiên cảnh, hắn không sợ hãi một chút nào.
Phong Thiên Cấm Pháp vừa được thi triển, Ma hồn đã cảm nhận được lực lượng của mình, trong nháy mắt đã bị giam giữ.
Vực chi lực, cũng không thể thi triển.
Chuyện càng làm cho hắn kinh hãi chính là, tất cả các loại bí thuật, công pháp, lực lượng đều mất tác dụng.
Thậm chí còn, hắn còn cảm giác thần hồn của mình, đang dần dần mất đi tư duy, ý thức!
Làm sao có thể!
Rốt cuộc gia hoả này là thần thánh phương nào, tại sao lại khủng bố như thế?
Chẳng lẽ nơi này không phải là Nam Châu Bắc Vực?
Ma Đà kinh hãi không thôi, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thần hồn của mình, liên tục bị áp chế.
"Ta không cam lòng, ta không cam lòng, trận đại chiến xâm lấn Nam Châu ta còn thoát được, vậy mà lại chết ở chỗ này! "
"Tại sao nơi này không phải Nam Châu, vì sao? "
"Ai đã mang ta rời khỏi Nam Châu! "
Ma Đà nội tâm gầm thét, đều muốn giãy dụa, lại hoàn toàn vô dụng.
Lúc trước xâm lấn Nam Châu Bắc Vực, trong trận đại chiến long trời lở đất kia, hắn cũng chưa chết hẳn, một đám thần hồn may mắn thoát được.
Hắn không tài nào ngờ được, cuối cùng lại chết ở chỗ này!
Dưới ánh mắt rung động của Tô Tiên Nhi cùng Đinh Việt, đạo ma hồn cường đại khủng bố kia, đã bị Sở Huyền phất một tay liền trấn áp.
Chỉ là đưa tay bắt ấn, đã trấn áp toàn bộ ma hồn.
Nhẹ nhàng như thế.
So với chuyện đập chết một con muỗi còn đơn giản hơn.
Tô Tiên Nhi cùng Đinh Việt, rung động rất sâu, sự cường đại của Sở Huyền, đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ.
Sở Huyền liếc nhìn ma hồn bị áp chế trong tay, không khỏi hiếu kỳ, ma hồn này có quan hệ đến Ma tộc trong trận đánh ở Chiến Ma Cổ Địa hay không?
Chỉ là một sợi thần hồn, đã mạnh đến như vậy, thì lúc hắn cường thịnh, xếp trong hàng ngũ Thiên cảnh cũng không thể tính là yếu ?
Trực tiếp giết chết ?
Sở Huyền lộ ra vẻ do dự, ma hồn cường đại như vậy, trực tiếp huỷ diệt có hơi đáng tiếc.
Nhưng muốn phong cấm nó, thì hắn tự mình trấn áp mới được.
Tựa hồ thế giới này không tồn tại Phật Môn.
Nếu không thì sẽ độ hóa ma hồn này, biến nó thành một gã nô bộc trung thành.
Dùng thực lực trước mắt của Sở Huyền, nếu muốn gieo Chủng Hồn Ấn vào ma hồn này, xác xuất thành công rất thấp, dù sao thì cảnh giới của ma hồn này rất cao.
Sở Huyền hơi nhíu mày, không biết xử lý ma hồn này ra sao, có khả năng rất lớn ma hồn này chính là cường giả Ma tộc xâm lấn Nam Châu.
Tất nhiên hắn sẽ biết rõ bí mật về trận chiến lúc trước.
Sự thật về chuyện nhân tộc xuất hiện kẻ phản bội.
Cũng là vì lý do này, nên Sở Huyền cũng không muốn trực tiếp huỷ diệt ma hồn.