Chương 153. Làm sao đối mặt với huynh đệ ?
Editor: Kingofbattle
Sắc mặt Tần Khả Vận hơi ngơ ngác, tên này bị gì vậy ?
Tại sao sau khi hỏi giới tính của Đế Tôn, sắc mặt hắn lại cổ quái như vậy?
"Ngươi còn muốn hỏi gì không?, nếu như hết rồi, thì ta sẽ trở về. "
Trạng thái hiện tại của Sở Huyền, làm cho nàng rất bất an.
Tần Khả Vận chỉ muốn thoát khỏi chỗ quái quỷ này.
Sở Huyền hít sâu một hơi, khôi phục lại tâm trạng của mình, sau đó nói: "Ngươi thành lập đế quốc Đại Tần, là chuẩn bị nghênh đón Tần Doanh ư ? Là bố cục giúp hắn ? "
Tần Khả Vận liền trầm mặc, không nói gì.
"Ngươi không sợ ta sao ? "
Sở Huyền quát lạnh.
Thân thể mềm mại của Tần Khả Vận khẽ run rẩy, nhưng vẫn cắn môi nói: "Ta sẽ không phản bội Đế Tôn ! "
"Không ngờ yêu sủng như ngươi lại trung thành đến vậy! "
Sở Huyền cười nhẹ một tiếng.
Hắn cũng không làm khó Tần Khả Vận, không cần gieo Chủng Hồn Ấn, tìm kiếm bí mật sau màn.
Huống hồ, Sở Huyền biết rõ, chẳng qua Tần Khả Vận chỉ là một con cờ nhỏ, sẽ không biết được quá nhiều, nhất là những chuyện trọng yếu.
"Ta cũng không phải là yêu sủng, hiện tại ta chính là hậu duệ của Đế Tôn! "
Tần Khả Vận quật cường trả lời.
Sở Huyền phất phất tay nói: "Được rồi, ngươi lui ra ngoài đi. "
Sau này, Tần Khả Vận gặp lại Tần Doanh, phát hiện Đế Tôn độc nhất vô nhị trong lòng nàng, biến thành một nữ tử, không biết sẽ có cảm giác ra sao.
Ván cờ Chiến Ma Cổ Địa, càng ngày càng thú vị....
Hai mắt Tần Khả Vận trợn trắng, hung hăng lườm nguýt Sở Huyền vài lần, sau đó mới chịu rời đi.
Sau khi Tần Khả Vận rời khỏi, Sở Huyền không nhịn được mà lấy Vạn Thiên Kính ra, kết nối tới ấn ký trên người Tần Doanh.
Vẫn là khung cảnh trên vách núi.
Tần Doanh đang khoanh chân tĩnh toạ.
Nàng mím chặt môi, trên mặt rất bình tĩnh, hai mắt lộ ra một tia hung ác.
Một bóng người bay lượn trên không, rơi xuống vách núi.
Người này một thân áo trắng, bộ dáng mười phần tự luyến.
Tu vi Đế Cảnh tầng chín, niên kỷ khoảng chừng hơn hai trăm tuổi.
Số tuổi này, trong giới tu luyện, cũng được xem là trẻ tuổi.
Hơn hai trăm tuổi, lại có tu vi Đế Cảnh tầng chín, không thể nghi ngờ, là một vị thiên kiêu có thiên phú trác tuyệt.
"Biểu muội, ngươi vất vả tìm kiếm Liệt Viêm Tương, biểu ca đã tìm thấy rồi này. "
Nam tử áo trắng móc ra một bình sứ, rồi nói.
Vừa mở miệng đã có tư chất của một kẻ liếm cẩu.
"Tốt. "
Tần Doanh lạnh lùng trả lời.
Nam tử áo trắng rất vui mừng, đưa bình sứ tới bên người Tần Doanh, đang định thuận thế ngồi xuống.
Thì một đạo ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía hắn.
"Biểu muội, Liệt Viêm Tương này, ta phải bỏ ra rất nhiều công sức, đại chiến mấy trăm trận mới cướp được, biểu ca chỉ muốn ngươi vui vẻ một chút. "
Nam tử áo trắng nặn ra một nụ cười đúng chất liếm cẩu.
"Biểu muội, nàng cười với ta một lần được không, cười một lần là đủ rồi. "
"Chúc Nguyên Bạch, ngươi cút cho ta! "
Tần Doanh đứng bật dậy, hai mắt lộ ra sát khí nồng nặc.
Chúc Nguyên Bạch khoanh tay trước ngực, thần sắc trên mặt lộ ra vẻ say mê, "Biểu muội, ngươi tức giận cũng xinh đẹp như vậy, khiến cho biểu cả phải mê muội. "
Hồng hộc! Hồng hộc!
Tần Doanh gần như phát điên, bộ ngực phập phồng kịch liệt.
Hai mắt Chúc Nguyên Bạch liền trợn trừng, chăm chú quan sát chuyển động nhấp nhô của bộ ngực trước mặt.
"Ngươi đi chết đi! "
Tần Doanh quát to một tiếng, trong tay đã xuất hiện một cây đại kích, mang theo xu thế vạn quân, mãnh liệt chém về phía Chúc Nguyên Bạch .
Xoát!
Thân hình Chúc Nguyên Bạch khẽ động, đã dịch chuyển ra ngoài trăm thuớc, vội vàng vắt chân lên cổ chạy thục mạng.
"Biểu muội, lúc ngươi tức giận, thật là quyến rũ...! "
"A...! "
Tần Doanh tức giận vung đại kích quét sạch bốn phía, khiến cho cát bay đá chạy !
Thật lâu sau, Tần Doanh mới bình tĩnh lại.
Cúi đầu nhìn xuống thân thể mình, nội tâm của hắn lại sụp đổi.
Nghĩ tới Tần Doanh ta, thân cao tám thước, là một đại nam nhân, vậy mà hiện tại lại biến thành một nữ nhân.
Thật đáng buồn, đáng xấu hổ, ghê tởm, chết tiệt...!
Lúc thân thể này mười tám tuổi thì hắn từ trong mê thai chui ra, hắn xúc động thật lâu, không ngờ bố cục của mình thành công, cuối cùng cũng sống sót.
Nhưng mà lúc này hắn đang tắm rửa, hai tay còn đang vuốt ve bột ngực cao vút.
...,!
Hắn cảm thấy có gì đó không đúng.
Vừa cúi đầu nhìn xuống, tâm tính Tần Doanh liền sụp đổ.
Thân thể nam nhân của ta đâu ?
Tại sao lại biến thành nữ nhân rồi ?
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại chuyển thế thành nữ nhân ?
Hắn phát ra một tiếng giận giữ, kết quả khi nghe thấy, lại là một giọng nói thánh thót êm tai.
Giọng nói như chuông đồng, như lôi đình rít gào đã đi đâu ?
Từ nay về sau, làm sao có thể mắng người ?
Tâm trạng Tần Doanh liền suy sụp, gần như đã muốn tự sát.
Chuyện làm cho hắn cảm thấy khó tiếp nhận nhất, chính là đối mặt với những lão huynh đệ còn sống.
Trước kia hắn đã bố cục sẵn, dùng Nhân Vương Đạo Binh chuyển thế vào Lạc gia, muốn mượn uy thế của Nhân Vương thế gia, quay trở về Bắc Vực, giết kẻ phản bội, diệt sát địch nhân, quay trở lại thời kỳ đỉnh cao.
Hắn đã toại nguyện chuyển thế vào Lạc gia.
Chỉ có điều, thân xác hắn chuyển thế lại không phải là nam nhân, mà là nữ nhân.
Đã trở thành đích nữ của gia chủ Lạc gia, thiên kiêu tuyệt thế, danh chấn toàn bộ Đông Vực.
Con bà nó, tại sao lại là thân thể nữ nhân...!
Tần Doanh cũng không hiểu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Sau khi thoát khỏi mê thai, khôi phục lại toàn bộ trí nhớ, Tần Doanh cũng không mở miệng nói chuyện.
Lại không thích mặc trang phục nữ nhân.
Vừa mở miệng, đã nghe thấy giọng nói thánh thót mềm mại, hắn hận đến mức không thể tự sát ngay tức thì!
Theo thời gian Chiến Ma Cổ Địa sắp mở ra, Tần Doanh có chút lo sợ, hiện tại hắn đã không còn là vị Đế Tôn Đại Tần, cái thế uy phong.
Đã biến thành một tiểu bì nương!
Làm sao có thể đối mặt huynh đệ năm xưa ?
Làm sao có thể đối mặt cừu địch năm đó?
Sẽ bị bọn hắn cười đến chết?