Chương 274. Gặp Lại Tiêu Lương !
Editor: Kingofbattle
Trường hợp thứ hai, chính là Bí Cảnh do con người tạo ra.
Có thể bố trí Bí Cảnh thời gian, chỉ có thể là cường giả Đạo cảnh.
Đây là do bản thân người bố trí tu luyện đạo vận, cùng với tổn hao tuổi thọ nhất định, mới có thể bố trí một Bí Cảnh thời gian như vậy.
Mục đích bố trí bí cảnh này, thông thường là vì tìm kiếm truyền nhân, hoặc là bị trọng thương, quyết tâm trả một cái giá lớn, mượn Bí Cảnh để trốn cường địch.
Trường hợp cuối cùng, thì được hình thành do thiên tài địa bảo, thiên tài địa bảo loại này có liên quan tới thời gian, cho nên sẽ tạo ra Bí Cảnh thời gian, loại này là thấp nhất, chênh lệch thời gian giữa trong và ngoài cũng không cao.
Sở Huyền nhìn thấy sơn cốc quái dị này, để thử đoán xem Bí Cảnh này, là thuộc trường hợp nào.
Nếu người nào cố ý tiến vào trong, tất nhiên sẽ dính phải nhân quả cùng người bố trí bí cảnh.
Bất luận là người bố trí Bí Cảnh, là còn sống hay chết, thì tầng quan hệ nhân quả này vẫn tồn tại.
Sở Huyền đang cân nhắc thiệt hơn, có nên thu người ở bên trong làm đồ đệ hay không.
Trải qua một hồi quan sát, Sở Huyền đã đoán được sơ bộ, Bí Cảnh này, có tỷ lệ tám phần, được hình thành từ thiên tài địa bảo.
Người có thể tiến vào loại bí cảnh này, tuyệt đối chính là người mang đại khí vận, đại cơ duyên.
Gợn sóng cổ quái chấn động mãnh liệt, rồi sau đó tan biến.
Xuất hiện hai bóng người trong sơn cốc.
Không ngờ lại là Tiêu Lương cùng Liễu Phiêu Phiêu!
Sở Huyền hơi sửng sốt, chợt thở dài, gã Tiêu Lương này, đúng là trên người có đại khí vận....
Vậy mà Vạn Thiên Kính liên thông đến hắn tới tận hai lần.
Liễu Phiêu Phiêu vẫn là trạng thái thần hồn, bất quá thần hồn của nàng đã mạnh hơn trước nhiều, tu vi đã khôi phục tới Thiên Cảnh tầng năm.
Tiêu Lương thì đã đột phá Đế Cảnh.
Hơn nữa còn là Đế Cảnh tầng năm!
Có một chùm dây leo già đang quấn quanh người hắn, dây leo này có nhiều nếp nhăn, phía trên mọc rải rác vài lá cây màu nâu xám.
Trên thân chùm dây leo này phát ra khí tức cổ xưa.
Giống như đã sống rất lâu rồi.
Sở Huyền cũng nhận ra, chùm dây leo già này, chính là loại thiên tài địa bảo liên quan tới thời gian.
Mạn Đằng!
Nơi mà Mạn Đằng sinh trưởng, sẽ hình thành một Bí Cảnh thời gian.
Mà bản thân Mạn Đằng có một năng lực, đó là có thể khiến cho những vật tới gần nó, đều chậm lại.
Kể cả công kích cũng bị tương tự.
Không ngờ Tiêu Lương lại lấy được Mạn Đằng, tuy là Mạn Đằng này chưa nhận chủ, cũng không bị luyện hóa, nhưng mà chuyện này chỉ là vấn đề thời gian.
Sở Huyền không khỏi thở dài, gã Tiêu Lương này, thật sự là khí vận rất mạnh.
Sau khi hắn đốn ngộ sự huyền ảo của khí vận, thì Sở Huyền cũng đã biết được một ít thông tin.
Giờ phút này, quan sát Tiêu Lương, tựa hồ hắn không chỉ đơn giản là khí vận chi tử của Tây Châu.
Có khả năng rất lớn, hắn còn là khí vận chi tử Bắc Vực!
Gánh chịu đại khí vận Bắc Vực.
Hẳn là gần đây hắn mới được lột xác.
Nếu là Tiêu Lương, Sở Huyền đã quyết định thu hắn làm đồ đệ.
Trong lòng hắn có chút tiếc nuối, đáng lý ra lúc trước nên sớm để Tiêu Lương bái sư.
Nếu như hắn bái sư sớm hơn, khi tiến vào Bí Cảnh thời gian, lấy được chí bảo Mạn Đằng bực này, tuyệt đối sẽ kích hoạt phần thưởng phong phú.
Hơn nữa đồ vật ban thưởng, tuyệt đối bất phàm.
Nhất định phải thu Tiêu Lương làm môn hạ!
Sở Huyền đã quyết, lúc này liền xuất hiện.
Lúc trước hắn sáng tạo ra Ký Thiên Địa Tiểu Thuật, đã quyết định, nếu như gặp lại Tiêu Lương cùng Liễu Phiêu Phiêu, sẽ truyền công pháp này cho Liễu Phiêu Phiêu.
Hôm nay vừa khéo đúng dịp truyền cho nàng, thuận tiện thu Tiêu Lương làm đồ đệ.
"Ồ, lại là tiểu gia hỏa ngươi à? "
Sở Huyền giả vờ thốt một tiếng kinh ngạc.
Tiêu Lương vừa ngẩng đầu, liền phốc một tiếng, hai gối đã nện trên mặt đất.
Liễu Phiêu Phiêu cũng tương tự.
Trong lòng Tiêu Lương có chút hồi hộp, một tay siết chặt Mạn Đằng trên người.
Đây chính là chí bảo ..., vị tiền bối này có thể động tâm hay không?
Trong lòng hắn thấp thỏm không thôi.
Liễu Phiêu Phiêu cũng giống như thế. "Xin bái kiến tiền bối! "
"Không cần đa lễ, các ngươi đứng lên đi! "
Sở Huyền nở một đ- người hiền lành như bụt.
"Đúng là có duyên..., vậy mà lại gặp các ngươi. "
Vừa dứt lời, liền nhìn về phía Tiêu Lương nói: "Tên tiểu tử này, ngược lại là cơ duyên rất lớn, vậy mà có thể lấy được Mạn Đằng. "
"Chỉ gặp may mà thôi! "
Tiêu Lương rất căng thẳng.
Hắn sợ vị tiền bối trâu bò này, xem trọng Mạn Đằng của mình.
Sở Huyền cười ha hả, nói: "Không cần căng thẳng, chỉ là Mạn Đằng mà thôi, chính là một gốc thực vật, còn chưa đủ tư cách lọt vào mắt của ta. "
"Nếu như ta và ngươi hữu duyên, sẽ ra tay giúp ngươi khiến Mạn Đằng nhận chủ. "
Sở Huyền vừa nói, khẽ phất tay đánh ra một đạo lực lượng.
Đây là lực lượng Thì Quang Huyễn Ảnh!
Tiêu Lương chỉ cảm thấy, một cổ lực lượng huyền ảo khó lường, bao phủ trên người mình.
Cỗ lực lượng này, tựa hồ có hơi quen thuộc.