Chương 3. Một Năm Tu Vi !
Editor: Kingofbattle
"Ký chủ trạch được hai ngày, ban thưởng Long Mãng Linh quyền!"
Tiếng nhắc nhở của Hệ thống lại vang lên, Sở Huyền liền nhận lấy phần thưởng, một dãy thông tin tràn vào trong não hắn.
Trong đầu, Long Mãng hiện ra, khí thế như cầu vồng, xuất quyền như pháo nổ.
Chỉ trong thời gian ngắn hắn đã nắm giữ được Long Mãng Linh quyền, đây là một loại công pháp tấn công đứng đầu trong Linh cảnh.
Bởi vì Sở Huyền bị hạn chế tu vi cho nên không thể nào phát huy ra uy lực chân chính của nó.
Long Mãng Linh quyền được chia ra làm Mãng hình và Long hình, một khi tu luyện tới Mãng hóa thành Long thì xem như đã nắm giữ được tinh túy.
Sở Huyền thi triển Long Mãng Linh quyền ở trong sân một lần, xuất quyền như cự mãng, linh hoạt mà cuồng mãnh.
Vào lúc này, Sở Huyền cảm thấy bản thân dựa vào Kim Cương Bất Hoại để phòng ngự, phối hợp với Long Mãng Linh quyền có tính công kích rất mạnh, một mình đánh ngã mười tên võ giả Phàm cảnh đỉnh phong thì cũng không tính là gì.
Công pháp mà Hệ thống ban thưởng, Sở Huyền đã tu luyện đại thành, nếu như cảnh giới phù hợp, hắn có thể thi triển ra Long hình.
Có điều, nếu muốn thi triển ra Long hình thì tối thiểu cũng phải tu luyện tới Huyền cảnh tầng bảy.
Mà muốn phát huy ra uy lực chân chính của Long Mãng Linh quyền thì nhất định phải tu luyện tới Linh cảnh.
Long Mãng Linh quyền ở bên trong tàng kinh các của Sở gia cũng được xếp vào công pháp cao tầng.
Sở Huyền cảm thấy, nếu bản thân cứ trạch thêm hai ba ngày, thì rất có thể sẽ đột phá tới Huyền cảnh.
Trạch ở tiểu viện tới ngày thứ ba, hệ thống lại ban thưởng cho một thanh đoản kiếm.
"Huyễn Ảnh chủy!"
Đoản kiếm có năng lực mê hoặc tâm thần đối thủ, khi nhìn vào đoản kiếm giống như nhìn thấy ảo cảnh vô số đoản kiếm, làm cho địch nhân mất đi năng lực phân biệt đoản kiếm nào là thật.
Nếu như công kích thì sẽ huyễn hóa ra vô số đoản kiếm mê hoặc kẻ địch.
Cũng coi như là một vũ khí không tệ.
Vào ngày thứ tư, Sở Huyền vẫn cứ nằm trên ghế đọc sách, hắn cảm thấy nếu như bản thân đã quyết định trạch ở trong tiểu viện không ra khỏi cửa, thì phải điều chỉnh tâm trạng cho tốt, không thể nóng nảy.
Mà đọc sách, lại là một phương thức rất tốt để tập trung ý chí, không chịu ảnh hưởng bởi những thứ bên ngoài.
Hắn đang đọc quyển sách có tên là Kỳ Văn Dị Chí.
Trên thư tịch ghi là, Nam Châu Kỳ Văn Dị Sự, bao gồm một số sự kiện trong lịch sử.
Ví dụ như những thay đổi của Cửu quốc trong Nam châu, trong những năm qua, vương triều nào biến mất, còn có vương triều nào quật khởi.
Tần quốc là một trong Cửu quốc của Nam châu, Tần quốc đã từng là của một vương triều rất mạnh, cuối cùng dưới sự liên thủ của bốn gia tộc Tần, Sở, Hà, Triệu mà tiêu vong, nên mới có Tần quốc hiện nay.
Tần thị Tần gia là thế lực mạnh nhất, chính là Hoàng tộc của Tần quốc hiện tại, mà ba gia tộc Sở, Hà, Triệu chính là tam đại thế gia của Tần quốc.
Ở bên trong Cửu quốc của Nam châu, chỉ có Tần quốc là vương triều thuộc về bốn gia tộc cùng thống trị, Tần thị cũng không đủ thực lực để hoàn toàn áp chế tam đại thế gia, lại thêm ngọn nguồn tổ tiên đã thông gia với nhau qua nhiều đời cho tới nay, rất khó cắt đứt.
Huống hồ, tất cả đều có chung một kẻ địch, nội loạn chỉ dẫn tới tiêu vong, cho nên dù Hoàng tộc Tần thị có hùng tâm tráng chí tới đâu đi nữa thì cũng chỉ có thể chấp nhận chuyện bốn nhà cùng thống trị, mà Tần gia chính là lão đại.
"Ngươi trạch bốn ngày, ban thưởng một năm tu vi."
Phần thưởng ngày thứ tư đã có, Sở Huyền liền mừng quýnh lên, một năm tu vi?
Nhận được một năm tu vi, có phải bản thân sẽ đột phá tới Huyền cảnh hay không!
Hắn liền nhận lấy phần thưởng.
Chỉ cảm thấy một luồng lực lượng cương mãnh, thực lực của hắn trong nháy mắt tăng vọt, giống như đang phá vỡ một tầng xiềng xích nào đó.
Nhưng cũng không có đột phá tới Huyền cảnh.
Chỉ có cảm giác mơ hồ, tinh khí thần của bản thân có một loại cảm giác thăng hoa.
Giống như bước kế tiếp, bản thân sẽ trải qua một lần lột xác, nhất là ý chí tinh thần, có thể hóa thành thực chất.
Sở Huyền cảm nhận thay đổi của bản thân một cách cẩn thận, ban thưởng một năm tu vi cũng không giúp hắn đột phá tới Huyền cảnh.
Nhưng lại đề thăng cảnh giới của hắn lên tới Phàm cảnh cực hạn.
Hắn có một loại cảm giác, nếu như hắn đột phá Huyền cảnh, bất luận là thực lực hay căn cơ đều vượt xa võ giả Huyền cảnh bình thường.
Là bởi vì hắn đã là đỉnh phong, không cách nào ở Phàm cảnh tiến thêm được một bước nữa, thế nhưng là lại tiến hành đột phá nho nhỏ, đúng nghĩa đi tới Phàm cảnh cực hạn.
Nửa bước Huyền cảnh?
Sở Huyền cũng không rõ, cảnh giới hiện tại của mình có phải gọi là nửa bước Huyền cảnh hay không.
Chỉ có thể biết, hiện tại thực lực của hắn đã vượt qua Phàm cảnh đỉnh phong.
Theo như bình thường, đạt tới Phàm cảnh đỉnh phong thì không cách nào tiến thêm một bước nữa, chỉ có thể cảm ngộ Huyền quan, chạm tới bình phong của Huyền quan, sau cùng phá vỡ Huyền quan và bước vào Huyền cảnh, như vậy mới có thể tiếp tục mạnh mẽ hơn.
Mà khi đang ở Phàm cảnh đỉnh phong, lại có thể tiến thêm một bước nữa, đạt tới trạng thái cực hạn như thế này, Sở Huyền cũng chưa từng nghe ai nói qua.
Hắn xuất thân từ Sở gia, lấy nội tình của Sở gia thì cũng không có ghi chép nào liên quan tới tình trạng hiện tại của hắn.
Sở Huyền cảm thấy, loại cảnh giới cực hạn này cực kỳ hiếm có, bởi vì Sở gia cũng không có ghi chép về phương diện này.
Đương nhiên cũng có một loại khả năng, những điển tịch mà hắn đọc ở Sở gia, vẫn còn quá ít, còn chưa đọc tới ghi chép liên quan tới phương diện này.
Lúc này, Huyền cảnh đã ngay trước mắt.