Chương 346. Lần Lượt Ra Sân !
Editor: Kingofbattle
Hạng Tinh cười ha hả, trong tay cầm một con rối, nói ra: "Xét về thực lực, đúng là ta không bằng hắn, nhưng ta lại có khôi lỗi...! "
Đinh Việt cùng Tiêu Lương không khỏi mắng thầm, hai người đều dựa vào thực lực của bản thân, nhưng Vương Lạc cùng Hạng Tinh thì không giống vậy.
Nhất là Hạng Tinh, đã luyện chế ra khôi lỗi thiên binh.
Có thể bộc phát ra một đòn của Thiên Cảnh.
Mặc dù là hơi yếu, hơn nữa cũng không thể kéo dài, nhưng chỉ cần dựa vào khôi lỗi thiên binh này, hắn tuyệt đối vô địch cùng cảnh giới.
Trừ phi trước khi hắn lấy khôi lỗi ra, đánh hắn trọng thương, thậm chí giết chết!
Nhưng mà thực lực của Hạng Tinh cũng không kém, nếu muốn giết hắn trong nháy mắt, hầu như không có khả năng!
Trên mặt Hắc Nguyệt không lộ ra biểu cảm gì, bởi vì thói quen, nên gương mặt nàng rất khó biểu lộ sắc thái tình cảm, đưa mắt quan sát cuộc chiến phía xa, âm thầm đánh giá thực lực của bản thân.
Dựa vào sự mạnh mẽ của Thiên Đạo Quyết, nếu nàng ra tay toàn lực, vẫn có thể dễ dàng áp chế Tào Thiên Nhất.
Sở Vân ôm Thiên Linh Miêu trong ngực, nhìn đám người Tào Thiên Nhất đánh đến trời đất quay cuồng, trong lòng chỉ biết thở dài, quá mạnh đi.
Nàng tự hỏi mình cũng là cường giả trong Đế Cảnh, hiện tại vừa so sánh, mới phát hiện chênh lệch giữa mình và bọn họ rất lớn.
"Tần Doanh, ngươi còn không lộ mặt ư ? "
"Vẫn muốn rút đầu núp trong bóng tối sao? "
Một bên Tào Thiên Nhất chiến đấu, một bên thì nhìn xung quanh hét lớn.
Dư gia Đông châu.
Một gã thanh niên cầm kiếm bước ra, đi từng bước một về phía Tào Thiên Nhất.
Mỗi một bước đi, khí thế trên người hắn lại tăng thêm một phần, kiếm ý cũng bắt đầu bốc lên.
"Là Dư Bách Long, hắn muốn làm gì? "
Không ít võ giả đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Nhân vật thủ lĩnh hiện tại của Dư gia, tuyệt thế thiên kiêu Dư Bách Long.
Ánh mắt Tào Thiên Nhất quét tới trên người hắn, cười lạnh một tiếng, nói: "Dư Bách Long, ngươi cũng chưa chết?"
Giận quá hoá cười, nói: "Tốt, tốt, Tần Doanh, vậy mới đúng chứ, huynh đệ của ngươi không chết người nào đúng không! "
"Dư Bách Long, nếu ngươi dám nhúng tay vào, Tào Thiên Nhất ta, tất nhiên sẽ diệt Dư gia ngươi! "
Dư Bách Long vẫn giữ im lặng, tiến tới từng bước một, kiếm ý không ngừng dâng cao, kiếm trong tay đã phát ra ánh sáng.
Nhưng mà, nhưng vào lúc này, xuất hiện một người, đứng chắn trước mặt của hắn.
"Ngươi muốn ngăn cản ta? "
Dư Bách Long lạnh lùng liếc nhìn Lăng Bạch Vân.
"Dư gia của ngươi đã có lựa chọn, tự nhiên Lăng gia cũng phải phụng bồi, Dư Bách Long ngươi không thể chen ngang! "
Lăng Bạch Vân cười lạnh một tiếng, rồi nói.
"Đã như vậy, vậy thì để ta lĩnh giáo thiên kiêu đệ nhất Đông Châu! "
Dư Bách Long phẫn nộ ra tay.
Lăng Bạch Vân cũng không nhượng bộ chút nào, lập tức bộc phát chiến đấu, trong lòng hai bên đều mang phẫn nộ!
Người vây xem trong, không ít người đều kinh ngạc.
Thế mà Lăng Bạch Vân đứng ra ngăn cản Dư Bách Long?
Không phải hai nhà Dư gia cùng Lăng gia là thông gia sao?
"Đúng rồi, gần đây ta nghe đồn, thiên kim Dư gia Dư Bối Bối thích người khác, Dư gia cố ý bội ước, cho nên......"
"Là đứa con bị vứt bỏ của Kế gia sao? "
"Đúng vậy, ta cũng nghe thấy. "
Một đám người đang xem liền giật mình, khó trách Lăng Bạch Vân lại tức giận như thế.
Dựa vào sự cao ngạo của hắn, chỉ có hắn mới có quyền huỷ hôn.
Làm sao chấp nhận bị người khác từ hôn?
Hơn nữa, trong lúc có hôn ước, vị hôn thê lại đi thích người khác, cùng người khác dính liền một chỗ, tương đương với chuyện cho hắn mọc sừng...!
Dư Bách Long bị Lăng Bạch Vân ngăn lại, mà Tào Thiên Nhất lấy một địch bốn, vẫn không rơi xuống hạ phong, Bạch Thiếu Không bị thương không nhẹ, Tân Nguyên Phong cũng tương tự, đều bị ảnh hưởng nhất định.
Bất quá Bàng Tinh Hải cùng Bành Kỳ Quang, đều là võ giả Đế Cảnh có thực lực mạnh mẽ, hai người liên thủ rất khó khăn mới chặn được Tào Thiên Nhất.
Nhưng mà, Đại Càn cung lại đứng về phe Tào Thiên Nhất, ngoại trừ Lăng Bạch Vân bởi vì ân oán cùng Dư gia, mới đứng chen ngang phá rối.
Người bên phe Tào Thiên Nhất, còn chưa có ai ra tay.
Tình thế hiện tại tương đối bất lợi với Tần quốc.
Phần đông thế lực đều lặng lẽ quan sát cuộc chiến, hoặc là đang chờ Tần Doanh xuất hiện.
Nếu là Tần Doanh thật sự đã chết, thế cục Chiến Ma Cổ Địa, chỉ có thể dựa vào phe Tân Nguyên Phong, nếu muốn tự mình mò mẫm, là tuyệt đối không thể nào làm được.
"Ha ha, Nam Châu đúng là náo nhiệt. "
Ngay vào lúc này, lại có một đoàn người đi tới.
Cầm đầu một vị nam tử, trên trán có một ấn ký hoa văn màu đen, có vẻ tà dị, trong tay nắm một lưỡi đao có hình bán nguyệt.
Tất cả cường giả Bắc Vực, đều cảm thấy rùng mình, thế lực đến từ ngoại vực!
Hơn nữa, cỗ khí tức trên người đối phương......Khiến cho một ít cường giả kiến thức uyên bác, không khỏi nhớ đến một thế lực.
Tức thì sắc mặt lộ vẻ vô cùng khó coi.
Thiên Thánh Tông Bắc Châu Tây Vực,!
"Hừ! "
Mấy võ giả lớn tuổi, đều hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lộ ra tia sắc lạnh.
"Như thế nào, không chào đón ta sao? "
Mạc Hồng Lưu lạnh lùng quét mắt qua đám võ giả ở đây.