Chương 47. Âm mưu tập sát của Tà Giáo !
Editor: Kingofbattle
Sở Huyền ngồi ở trên ghế, nhấp một ngụm Ngộ Chân trà rồi lạnh nhạt hỏi thăm.
Chủng Hồn ấn có thể truyền lại ý chí của Sở Huyền, nhưng Trương Khôi chỉ có thể dựa vào Chủng Hồn ấn, tiến hành truyền lại suy nghĩ đơn giản, không thể nào giao lưu.
Bởi vậy, những tình huống cụ thể cần Trương Khôi tới trước mặt nói chuyện.
"Chủ nhân, Viên Trùng Phó Giáo chủ Tà giáo Tử Nguyệt quốc, cùng với Lư Vọng Giáo chủ Tà giáo Tần quốc âm thầm cấu kết, mưu đồ mang theo cường giả tập kích Sở quận, vây giết cường giả Sở gia..."
Vượt qua suy đoán của Sở Huyền, Viên Trùng cũng không có tiếp tục đánh chủ ý vào hắn, nhưng vẫn ghi nợ lên đầu của Sở gia.
Thế là, hai giáo chủ Tà giáo của Tần quốc và Tử Nguyệt Quốc liên thủ hợp tác, mang theo cường giả Tà giáo tập kích vây giết Sở gia.
Một khi kế hoạch này thành công, chắc chắn Sở gia sẽ tổn thất nặng nề.
ít nhất cũng phải có vài tên quản sự hoặc tộc lão Hư cảnh phải bỏ mạng.
Thậm chí, Sở Thanh cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Vì hành động lần này, thậm chí Viên Trùng không tiếc sử dụng một cái Bảo khí ẩn thân để che giấu khí tức.
Đây là Bảo khí mà Tà Vương đình ban cho các phân bộ Tà giáo, mục đích là giúp cho Tà giáo có thể ẩn tàng đúng lúc, không tới mức bị hốt trọn một mẻ.
Bảo khí này, mỗi một lần sửa dụng đều cần tiêu hao trăm vạn linh tinh.
Vì hành động lần này, có thể nói là Viên Trùng đã dốc hết vốn liếng, từ đó có thể biết được, mức độ oán giận của hắn đối với Sở gia lớn tới mức nào.
Sở Huyền cũng không có gì để nói, tại sao lại gây chuyện đây?
Sở gia không thể loạn, bất kể như thế nào, hắn cũng là người Sở gia.
Huống hồ, nếu như Sở gia thật bị tổn thất nặng nề thì cũng không phải chuyện tốt, sẽ ảnh hưởng tới sự bình yên của hắn.
Sở Vân cũng ở Sở quận đây này.
Chắc chắn sẽ trở thành một trong những mục tiêu mà Tà giáo hướng tới.
Sở Huyền cân nhắc một chút, nói: "Ngươi nghĩ biện pháp, tiết lộ tình báo này cho Sở gia, đồng thời để lộ mục tiêu, thời gian Tà giáo hành động, tự nhiên Sở gia sẽ biết ứng đối."
Chỉ cần Sở gia thu được tình báo, như vậy kế hoạch của Tà giáo sẽ không thành công.
Hơn nữa, Sở gia còn có thể nhờ vào đó mà hành động mai phục ngược lại Tà giáo.
"Vâng, thưa chủ nhân."
Trương Khôi cung kính đáp lại.
"Nhiệm vụ của ngươi là bảo vệ Sở Vân tiểu thư, hiểu không?"
Sở Huyền hơi lo lắng, hiện tại Sở Vân đang học luyện đan, chắc chắn rất cần các loại linh dược, cho nên hắn nói: "Ngươi âm thầm thu thập các loại linh dược và thiên tài địa bảo cho Sở Vân tiểu thư, có thể để cho nàng ta ngẫu nhiên nhặt được, tóm lại bản thân ngươi tự nghĩ mà làm."
'Vâng, thưa chủ nhân!
Sở Huyền nghĩ một hồi, lấy Đại Huyền đan, Đại Linh đan, Huyền Hư đan mỗi loại ba bình, nói: "Ngươi nghĩ biện pháp bán ra, đổi lấy linh dược."
Trương Khôi là Hư cảnh tầng chín, bây giờ là thủ hạ của mình, không cần phải lo lắng bị phản bội.
Để bảo đảm cho Sở Vân được an toàn, Sở Huyền ngưng tụ hai con đại mãng ở trước người.
Sau đó truyền hai con đại mãng vào trong cơ thể của Trương Khôi.
Hai con đại mãng có thực lục Hợp cảnh tầng năm, tuy rằng không thể duy trì liên tục, có thể nói là vô địch ở trong Tần quốc.
"Chờ khi ngươi tiếp cận Sở Vận tiểu thư, một con đại mãng sẽ tự động dung nhập vào trong cơ thể nàng, một con còn lại cho ngươi để bảo vệ tính mạng."
Sở Huyền thao tác rất bí mật, dung nhập một sợi linh lực vào trong cơ thể Sở Vân, vì không muốn lộ thực lực của mình, cũng không có ý định trực tiếp cho Sở Vân.
Vừa đúng dịp có thể để cho Trương Khôi mang đại mãng tới bên người Sở Vân, trở thành bảo vật cơ duyên, dung nhập vào trong cơ thể Sở Vân, ngay thời khắc quan trọng là có thể bảo vệ được Sở Vân một mạng.
Dù cho đại mãng linh lực rời khỏi Sở Huyền thì cũng chã khác gì yêu thú khác, ngoại trừ không thể chiến đấu trong thời gian dài.
Đây là một trong những năng lực mạnh nhất của cường giả Chân cảnh.
Linh lực hóa vật, chỉ cần linh lực không tiêu hao hết thì có thể tồn tại rất lâu.
Cũng là một trong những thủ đoạn, mà nhiều cường giả Chân cảnh che chở cho hậu bối của mình.
"Đa tạ chủ nhân!"
Trương Khôi rất kích động.
Có một con đại mãng linh lực bên người, hắn sẽ không cần lo lắng sinh mệnh của mình gặp phải uy hiếp.
Sở Huyền lại ném ra một viên Huyền Hợp đan, nói: "Tranh thủ đột phá tới Hợp cảnh đi."
Trương Khôi lại kích động lần nữa, rồi nghe lệnh rời đi.
Sở Thiên Minh đã bước nửa chân vào Hợp cảnh, tuy muốn đột phá cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Ngoài nguyên nhân tới từ công pháp ra, đương nhiên cũng có quan hệ với linh khí mỏng manh ở Tần quốc, chỉ có thể dựa vào thời gian tích luỹ dần, qua thời gian dài mới có cơ hội đột phá.
Sở Huyền cảm thấy, cứ rèn luyện như thế tầm hai ba mươi năm, chắc chắn Sở Thiên Minh có thể đột phá.
Lấy cảnh giới của hắn bây giờ, ăn vào một viên Huyền Hợp đan thì đã có thể đột phá.
Tuy nhiên Sở Huyền không có ý định đưa Huyền Hợp đan cho hắn, gia gia dở người này vẫn luôn không thích hắn, mỗi lần nhìn thấy hắn đều tức giận.
Chờ tới khi Sở Vân luyện chế ra Huyền Hợp đan, Sở Thiên Minh có thể dựa vào đan này mà đột phá, tới lúc đó địa vị của Sở Vân tại Sở gia sẽ càng lớn.
"Thiên phú của lão già này quá kém ."
Sở Huyền thầm nói một câu, ngoại trừ công pháp và linh khí mỏng manh ra, điểm mấu chốt chính là thiên phú của Sở Thiên Minh có hạn.
Bằng không, vì sao lại không có ai nghi ngờ Sở Thu Lạc có thể đột phá Hợp cảnh, thậm chí là Chân cảnh?
Tự nhiên là nguyên nhân nằm ở thiên phú.
Chẳng lẽ phụ thân tu luyện công pháp mạnh hơn?
Không thể nào.
Nếu có công pháp mạnh như vậy, làm sao phụ thân lại không truyền cho Sở gia?
Sở Huyền cũng biết, phụ thân mình có tình cảm rất sâu đối với Sở gia .
Hủy hôn ước, làm Sở Thiên Minh tức giận mém phun máu, trong lòng của hắn ít nhiều vẫn có vài phần áy náy, nếu như có công pháp mạnh hơn, cho dù không truyền cho những người khác thì chắc chắn sẽ truyền cho Sở Thiên Minh.
Dựa vào nửa bộ Chân kinh của Sở gia, trong khoảng thời gian ngắn đột phá tới Hợp cảnh, thậm chí có thể đột phá tới Chân cảnh, thiên phú thế đúng là rất trâu bò.
Sở Huyền cảm thán không thôi, khó trách có thể quét ngang người cùng thế hệ ở Tần quốc, được vinh danh là người có thiên phú trác tuyệt nhất của Sở gia từ trước tới nay.