Chương 146
Tổ Chức Bạch Tuộc
Sau mười mấy phút.
Trần Nặc ngồi xổm ở bên cạnh thi thể của đối phương, tìm tòi thật nhanh trên cơ thể của đối phương.
Cổ của gia hỏa này đã bị vặn gãy.
Trong túi có một cái chìa khoá ô tô. Còn có một tấm bản đồ, cùng một chiếc thẻ ra vào của khách sạn.
Thẻ ra vào khách sạn nhìn qua cực kỳ thô ráp, phía trên còn in tên tiệm. Trần Nặc nhận ra, đây là một nhà thuộc chuỗi khách sạn rẻ tiền nhất.
Ở thời đại năm 2001, ngươi có thể ở một đêm với giá 68 đồng, nếu như thuê dài hạn, còn có thể đánh chiết khấu bảy mươi phần trăm.
Trên mặt đất còn có một cái ba lô du lịch nhỏ.
Trần Nặc đi qua kiểm tra một chút, bên trong không có vũ khí, chỉ có một ít công cụ đơn giản dùng để tháo dỡ.
Trần Nặc mất mấy phút, đem hiện trường thanh sửa lại một chút, sau đó đem kính viễn vọng thu vào trong bọc.
Mang túi ba lô lên vai, sau đó đem thi thể lên và đi ra khỏi phòng.
Dọc theo thông đạo chữa cháy xuống lầu.
Tại bãi đỗ xe, dùng chìa khoá tìm được một chiếc xe tải trông rất bình thường không đáng chú ý tới của tên sát thủ.
Đem thi thể ném vào trong xe, Trần Nặc ngồi lên ghế lái, phát động ô tô rồi rời đi.
Vào lúc chín giờ tối, Trần Nặc đi vào một căn phòng trong khách sạn.
Thẻ phòng tiện tay ném xuống đất, Trần Nặc không có mở đèn.
Đem thi thể đặt lên giường, Trần Nặc bắt đầu cẩn thận điều tra gian phòng này.
Không có quần áo thay ra hay hành lý mà người bình thường mang theo.
Điều này rất bình thường.
Sát thủ nha, cũng không phải ra du lịch.
Bên trong một cái vali du lịch, có hộ chiếu.
Tính danh: Liễu Thừa Nam.
Quốc tịch: Nam Triều Tiên.
Niên kỷ: 33 tuổi.
Sau khi Trần Nặc nhìn kỹ, cơ bản đã xác định là giả.
Ngoài ra trong rương hành lý còn có một cái máy tính xách tay, loại mòng và hiếm khi thấy được ở thời đại này.
Tiếp tục tìm.
Thời điểm Trần Nặc lấy ra một cái USB, trong ánh mắt của hắn toát ra một tia cổ quái.
Vỏ USB được làm từ kim loại màu đen, mặt trên còn có đồ án in bằng laser: Một con bạch tuộc.
Cho dù là thời điểm chơi chết cái tên sát thủ giả tên Liễu Thừa Nam này, sắc mặt Trần Nặc đều không có nửa điểm biến hóa.
Nhưng giờ phút này, tại bên trong gian phòng hắc ám này, trong tay nắm chiếc USB với cái vỏ màu đen này, nhìn đồ án bạch tuộc ở phía trên…
Ánh mắt Trần Nặc biến thành cổ quái mà trước nay chưa từng có.
Chỉ trôi qua nửa phút, hắn khẽ thở dài.
Bởi vì cái USB logo bạch tuộc mà hắn đang cầm, đời trước, hắn cũng có một cái.
Chỉ là, chiếc USB thuộc về hắn kia, là kim sắc.
Giờ khắc này, khóe miệng Trần Nặc lộ ra một tia mỉm cười quỷ dị, trong tươi cười tựa hồ còn mang theo một tia nhàn nhạt trào phúng.
"Giống như… Hết thảy lại vòng trở về nữa nha…"
Trần Diêm La đứng trong bóng đêm, khẽ thở dài.
Mở máy tính xách tay ra, cắm USB vào trong máy vi tính.
Trên màn hình nhảy ra một giao diện trình duyệt đơn giản.
Đồng dạng, giao diện này khiến cho Trần Nặc cảm thấy rất quen thuộc.
Sau khi USB tự động đọc, đăng nhập vào một cái tài khoản, tiến vào một cái trang web kỳ quái.
Dù hiện tại là năm 2001, không cần dùng tới ánh mắt của hai mươi năm sau, mà chỉ dùng tới cái nhìn của thời đại này để quan sát, giao diện trang web này cũng phi thường thô ráp thậm chí là có chút đơn sơ đến đáng thương.
Từ góc độ thẩm mỹ nhìn đến, quả thực rối tinh rối mù.
Bất quá Trần Nặc rất rõ ràng, trang web trông có vẻ đơn sơ, nhưng kỹ thuật mã hóa của nó ở thời đại này tuyệt đối là ở trên một tầng mây kia — mà hai mươi năm sau cũng vẫn y nguyên cũng thế.
Về phần giao diện xấu xí… Trần Nặc rất rõ ràng, đó là bởi vì đám người tổ chức điều hành trang web này, chính là một đám gia hỏa có thẩm mỹ dưới đáy đồng thời có sở thích khác người.
Thế giới ngầm ở hai mươi năm sau, tổ chức hoạt động của trang web này nổi tiếng với ba đặc điểm:
Thứ nhất, là uy tín giữ bí mật cực cao! Bọn hắn chưa từng có bất kỳ hồ sơ vi phạm nào về việc tiết lộ thông tin và tài liệu của khách hàng!
Thứ hai, là cường đại! Đã từng có một lần, Hồ Ly đã trộm lấy một cái USB màu đen của hộ khách, sau đó ý đồ xâm nhập vào trang web của đối phương — cái này chỉ thuần túy là một lần hiếu kỳ muốn thăm dò. Kết quả rất nhanh liền bị đối phương phát hiện cũng tiến hành phản chế.
Về mặt kỹ thuật Trần Nặc không hiểu, căn cứ theo Hồ Ly giải thích, kỹ thuật của đối phương rất mạnh, hơn nữa hẳn là có được một đoàn đội kỹ thuật phi thường cường đại.
Đương nhiên, sự cường đại này không chỉ thể hiện bên trên phương diện kỹ thuật.
Sau đó không lâu, bộ phận điều hành đã tìm được Trần Nặc và đồng bọn của hắn. Người tới là mấy cao thủ, song phương hung hăng đối kháng mấy trận, cân sức ngang tài! Mặc dù năm đó thực lực của Trần Diêm La còn chưa đạt tới đỉnh phong, nhưng cái này đã có thể nói rõ được thực lực của đối phương.
Cuối cùng, đối phương đưa ra một điều kiện: Mỗi năm sẽ thanh toán mười triệu đô la cho Trần Diêm La, thuê Trần Diêm La làm cố vấn an ninh cho bọn họ.
Được rồi, kỳ thật chính là đánh nhau: Mỗi một năm, đối phương có thể yêu cầu Trần Diêm La giúp bọn hắn xuất thủ một lần, đối phó với nguy hiểm tiềm ẩn.
Nếu như có.
Nếu như trong vòng một năm không gặp được vấn đề gì, một năm bình an vô sự, như vậy mười triệu đô kia coi như là tặng không!
Mẹ nó, cách làm của tư bản chính là hào khí xung thiên không giải thích.
Trần người làm thuê run lẩy bẩy.
Đồng thời, đối phương còn tặng Trần Diêm La một tài khoản kim sắc bên trong một chiếc USB kim sắc.
Bất quá Trần Nặc rất ít khi đăng nhập vào cái USB kia. Trừ phi là ngẫu nhiên đăng nhập dùng danh hiệu bản thân để phát ra một ít tin tức trọng đại.
Ngày bình thường, hắn cũng sẽ dùng một tài khoản clone màu đen mà Hồ Ly đã mua được từ nơi nào không biết, lặn xuống nước nhìn trộm.
Đặc điểm thứ ba, chính là thẩm mỹ kỳ hoa! Giao diện của trang web này, hai mươi năm không thay đổi! Ngoài ra chính là, đám người này đối với giống loài "Bạch tuộc" này có sự mê luyến kỳ lạ.
Bằng chứng chính là, bên trong khu giao dịch trên trang web thần bí của bọn họ, một ủy thác được tuyên bố dài hạn quanh năm: Thu mua bạch tuộc thể tích siêu lớn! Càng lớn càng tốt! Thu mua giá cao!