Chương 166
Ủy Thác
Ngày 30 tháng 4.
Trước ngày lễ Quốc Tế Lao Động một ngày.
Sắp đến kỳ nghỉ dài hạn bảy ngày, các học sinh đều có loại tâm lý không nhẫn nại được nhảy cẫng hoan hô.
Hôm nay khi đi học, rõ ràng đã cảm giác được cỗ khí tức nóng nảy không chịu nổi. Lão sư ở trên lớp quát mấy lần, mới miễn cưỡng duy trì được lớp học ổn định ghi chép.
Trần Nặc ngồi ở vị trí trước, cùng La Thanh thấp giọng trò chuyện với nhau cái gì đó.
Nghỉ dài hạn sao, Tôn Khả Khả phải đi theo vợ chồng lão Tôn đi tới nhà bà nội.
Ân, Trần Nặc tạm thời không cần lo lắng tình huống khó xử.
Cũng đúng lúc, thừa dịp thời gian này, nhìn xem có thể giải quyết hết vấn đề của Khương Anh Tử hay không.
Thời gian của nhiệm vụ, đã đến!
Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, ủy thác ám sát mới, sau khi phát hiện nhiệm vụ đến kỳ thất bại, rất có thể sẽ lần nữa phát ra ủy thác.
Buổi chiều Trần Nặc xin phép nghỉ sớm rời khỏi trường học, đi nhà trẻ đón bạn học nhỏ Trần Tiểu Diệp.
Sau đó mang theo em gái đi dạo hội chợ bán thức ăn, mua một ít hoa quả rau củ.
Mắt thấy em gái nhìn chằm chằm người bán kẹo mạch nha, tỏ ra thèm thuồng, liền mua nửa cân, để đứa bé tự ôm.
Sau khi về đến nhà, Trần Nặc xuống phòng bếp, làm một phần mì trứng cà chua, sau khi cùng em gái đối phó xong một bữa ăn, lại cho Tiểu Diệp Tử cầm bộ bút màu nước, để cô bé ở trên bàn trà trong phòng khách chơi đùa.
Cũng không dám cho cô bé xem TV.
Tiểu Diệp Tử đã thế hiện ra mấy phần dáng vẻ trưởng thành sớm.
Trấn an được cô bé, Trần Nặc vào phòng, lấy Laptop ra, cắm USB vào, đăng ký trên trang web Bạch Tuộc.
"Bạn có 6 tin nhắn trả lời."
Trần Nặc nhấn mở ra xem, không ngoại lệ đều là tiểu Nãi Đường nhắn tới mấy tin nhắn mắng chửi người.
Trần Nặc vui sướng xem hết lời mắng chửi của cô bé, sau đó thuận tay kéo vào danh sách đen.
Những ngày gần đây, cơ hồ mỗi lần lên mạng, đều có thể nhìn thấy những tin nhắn này.
Có trời mới biết trong tay Nãi Đường đến cùng có bao nhiêu acc nhỏ a.
Được rồi, dù sao lão bà bà Nữ Hoàng Tinh Không kia rất có tiền.
Trang web Bạch Tuộc, một tài khoản cấp đen, mua một cái cũng cần một vạn đô mới có được.
Trước nhìn một vòng khu giao lưu công cộng, không có gì đáng chú ý.
Trần Nặc tiến vào 【khu giao dịch chính thức】.
【 Tuyên bố nhiệm vụ 】.
【Nhân vật mục tiêu】: Khương Anh Tử (Thông tin cá nhân của mục tiêu)
【Nội dung nhiệm vụ】: Bảo hộ mục tiêu sống sót.
【Địa điểm nhiệm vụ】: Trung Quốc.
【Kỳ hạn nhiệm vụ】: 30 ngày.
【Thù lao nhiệm vụ】: 500.000
【Tiêu chuẩn hoàn thành nhiệm vụ】: Trong ba mươi ngày, cam đoan nhân vật mục tiêu còn sống, phòng ngừa nhân vật mục tiêu đụng phải tất cả xâm hại cùng nguy hiểm.
【Miêu tả nhiệm vụ bổ sung】: Quá trình bảo hộ tiến hành bí mật, tận lực che giấu tung tích cùng hành vi bảo hộ. Lấy tôn chỉ không bị người phát giác là hành động.
Sau khi nhấn gửi đi.
Hệ thống trực tiếp từ bên trong tài khoản 【Kẻ đốt phá trái tim】khấu trừ năm mươi vạn đô.
Sau đó, bên trong 【Khu giao dịch chính thức】rất nhanh xuất hiện một bài viết mới.
Nội dung bài viết chính là do Trần Nặc ban bố, nhưng người đăng bài thì lại là hệ thống. Ẩn giấu ID người ủy thác.
Đồng thời, hệ thống tự động giấu hết danh tính cùng tư liệu cụ thể của nhân vật mục tiêu. (cái này nhất định phải là người tiếp được nhiệm vụ mới có thể xem xét.)
Trần Nặc đứng dậy đi vào phòng bếp, từ trong tủ lạnh lấy ra một bình Cocacola lớn, trở lại trước máy vi tính, vừa uống hai ngụm.
Đinh!
"Hệ thống nhắc nhở: Có người xin tiếp nhận ủy thác của bạn(1)."
Đinh!
"Hệ thống nhắc nhở: Có người xin tiếp nhận ủy thác của bạn(2)."
Đinh!
"Hệ thống…"
Trần Nặc cười.
Kinh tế đình trệ sao? Nhìn tất cả mọi người đều đang muốn kiếm tiền nha.
Ước chừng không đến nửa tiếng, số người tiếp nhận ủy thác liền biến thành (6).
Có sáu người đang trực tuyến tiếp nhận ủy thác mà Trần Nặc ban bố.
Khu giao dịch chính thức mọi người có thể nhìn thấy nội dung công khai, chỉ ẩn đi thông tin người ủy thác, cùng thụ người ủy thác, cùng mục tiêu nhiệm vụ.
Trần Nặc suy nghĩ một chút, ấn mở danh sách (6) nhận ủy thác kia.
Chỉ toàn là tài khoản cấp đen.
Được rồi, Trần Nặc cũng không trông cậy vào một nhiệm vụ năm mươi vạn đô la liền có khả năng hấp dẫn được lão đại chưởng khống giả đẳng cấp kim sắc.
Bất quá thiết kế của trang web Bạch Tuộc cũng khá thú vị.
Ở giai đoạn này, bước vào giai đoạn ủy thác, lựa chọn kẻ nhận ủy thác.
Trang web Bạch tuộc thiết kế một khâu nhỏ phi thường có ý tứ.
Chính là, mỗi một người muốn tiếp nhận ủy thác, đều có thể ở giao diện để lại một câu nói.
Cùng loại với việc chào hàng bản thân đi, để người cung cấp ủy thác tiến hành lựa chọn.
【 Bách Bộ Hoàn Dương 】nhắn: Bản thân là sát thủ chuyên nghiệp mười năm, xác suất thành công trăm phần trăm! Uy tín tốt, kỹ thuật mạnh!
Mẹ nó đại ca, ta tuyển bảo tiêu a, không phải tìm sát thủ!
Cái này bỏ qua (PASS)!
【 Không muốn làm đầu trọc 】 nhắn: Ông chủ tuyển ta đi, ta có thể hạ giá, hoàn tiền 10%. Hiệu suất chi phí tốt nhất!
… Thế đạo đã gian nan đến như thế sao? Dị năng giả thế giới ngầm đều phải dựa vào khuyến mãi để đoạt mối làm ăn sao?
Trần Nặc thở dài, cái này cũng bỏ qua (PASS).
Hơn nữa… Đại ca, ngươi tưởng không muốn đầu trọc là liền có thể không trọc sao? Đến tuổi nên trọc liền trọc nha!
【 Bạch Hà Sầu 8787】 nhắn…
Bỏ qua (PASS)!
Hừ, biệt danh so với ta còn trang bức! Bạch Hà Sầu 87?
Có muốn ta nói với ngươi một câu đi lên lãnh cái chết hay không a!
【Khuỷu tay biết nói】 nhắn…
Cái này mẹ nó nhìn vào cái biệt danh quỷ quái liền biết không phải thứ gì tốt!
Bỏ qua (PASS)!
…
Nhìn thấy người cuối cùng, Trần Nặc chọn trúng một người.
【Kiếp phù du cần gì phải nói 】.
Lý do đả động Trần Nặc rất đơn giản.
【Kiếp phù du cần gì phải nói 】 nhắn: Ta đang ở Trung Quốc, chấp hành nhiệm vụ cực kỳ thuận tiện, tùy thời có thể vào vị trí.
Trần Nặc suy nghĩ, nhấn vào【xác định lựa chọn】.
Sau đó hệ thống tiến vào khâu hai người nhắn tin riêng.
Bên trên giao diện, hệ thống đem ủy thác【Kẻ đốt phá trái tim】 che giấu hết.
Cho nên, khi đối phương nhìn vào, bên trong giao diện nhắn tin, tên của Trần Nặc là 【 người ủy thác 】.
Thế là hai người bắt đầu câu thông.
【người ủy thác】: Mời đọc tư liệu cụ thế của mục tiêu nhiệm vụ, xin hỏi ngươi chừng nào thì có thể vào vị trí?
【Kiếp phù du cần gì phải nói 】: Đang xem tư liệu, nhân vật mục tiêu ở Kim Lăng phải không?
【người ủy thác】: Đúng thế.
【Kiếp phù du cần gì phải nói】: Ta có thể trong vong 24 giờ vào vị trí.
【người ủy thác】: Tốt, hãy âm thầm bảo hộ mục tiêu, nhất đinh không được bại lộ thân phận.
【Kiếp phù du cần gì phải nói 】: Không có vấn đề!
【người ủy thác】: Nếu như thuận tiện, mỗi ngày ngươi có thể dùng hộp thư riêng này để gửi một chút tình hình cho ta biết, thời điểm xảy ra chuyện ngoài ý muốn cũng có thể thông qua hộp thư riêng để liên lạc với ta.
【Kiếp phù du cần gì phải nói 】: Được.
Trò chuyện như vậy kết thúc.