Chương 388
Ký Ức Của Saijo 2
Có lẽ là vì áp lực do lập nghiệp cùng dốc sức xây dựng sự nghiệp lâu dài, cộng với thái độ vô trách nhiệm của Nishikawa Suzu, hai vợ chồng vô số lần cãi nhau và đối đầu với tình trạng cuộc sống, khiến cho Saijo chịu áp lực lớn trong thời gian dài, đã sớm có nguy cơ sức khỏe.
Một buổi chiều nọ, Satoshi Saijo nhận được một cuộc gọi điện thoại ở nhà, cha cô đã được đưa đến bệnh viện vì một cơn đau tim đột ngột.
Lúc ấy Satoshi Saijo một mình ở nhà, mẹ cô Nishikawa Suzu đã cùng bạn bè đi làm đẹp hoặc đi mua sắm.
Lúc Satoshi Saijo mười một tuổi một mình chạy tới bệnh viện, Saijo Masao đã sớm nuốt xuống một hơi cuối cùng —— thậm chí còn chưa kịp nhìn thấy con gái mình lần cuối.
Bởi vì gia đình, kỳ thật Satoshi Saijo rất sớm trưởng thành.
Nhưng cho dù có trưởng thành sớm hơn, cô ấy vẫn chỉ là một đứa trẻ 11 tuổi.
Trong bệnh viện, đối mặt với cái chết của cha mình, cả người Satoshi Saijo đã sụp đổ và luống cuống.
Cô bé sụp đổ, khóc gần như sốc, người cuối cùng ngồi trên hành lang bệnh viện ôm đầu gối của mình vào ban đêm.
Chiều hôm đó, rất nhiều thủ tục của bệnh viện, là do đồng nghiệp của Saijo Masao tại công ty giúp đỡ xử lý. Satoshi Saijo 11 tuổi tay chân luống cuống, chỉ có thể tê dại chờ đợi, sau đó lo lắng một lần gọi điện thoại di động cho mẹ – điện thoại của Nishikawa Suzu vẫn ở trạng thái tắt máy.
Mãi cho đến buổi tối, sau khi về nhà nhận được tin tức từ nơi khác, Nishikawa Suzu mới đến - hơn nữa còn mang theo một thân mùi rượu.
Đó là mùa đông năm 1995, chưa đầy một tuần trước sinh nhật lần thứ 11 của Satoshi Saijo.
Chỉ vài ngày trước, Ông Saijo Masao đã hứa với con gái mình rằng cô sẽ đưa cô đến Disneyland ở Tokyo vào ngày sinh nhật của cô.
Hơn nữa, người đàn ông này vẫn lặng lẽ sớm vài ngày, mua một bộ búp bê Bạch Tuyết để làm quà sinh nhật của con gái mình.
Nhưng ngay trước sinh nhật chưa tới một tuần của Satoshi Saijo, buổi chiều hôm nay, người duy nhất trên thế giới yêu thương cô, đã rời đi.
Trong quá trình xử lý hậu sự của cha mình, Satoshi Saijo đau buồn và sụp đổ - nhưng cô cảm thấy rằng mẹ cô, Nishikawa Suzu, dường như không có nhiều đau buồn và tổn thương.
Cảm xúc duy nhất mà người phụ nữ này thể hiện là: hoảng loạn và lo lắng.
Đại khái vấn đề duy nhất bà ấy lo lắng chính là, sau khi mất đi Saijo Masao, cuộc sống tương lai của mình, mất đi một người dưỡng mình, một phế vật nên sống như thế nào.
Tuy nhiên, khi luật sư lấy di chúc của Saijo Masao và tài sản của công ty… Điểm hoảng hốt cùng lo lắng này, cũng nhanh chóng biến mất.
Mặc dù gia đình và hôn nhân của Saijo Masao đã thất bài, nhưng sự nghiệp của ông là tương đối thành công.
Công ty mà ông thành lập, quy mô nhỏ, hoạt động ảm đạm, nhưng tình hình của công ty vẫn coi như tốt đẹp, thậm chí bởi vì ông thực sự có đầu óc và tài năng, khi bắt đầu kinh doanh trong những năm đầu, với đội ngũ rất sớm để có được hai công nghệ được cấp bằng sáng chế, làm cho công ty ngay cả ở trong làn sóng suy thoái kinh tế của Nhật Bản trong những năm 1990, vẫn hoạt động khá tốt.
Sau khi Nishikawa Suzu tiếp quản, điều đầu tiên cần làm là bán công ty cùng với công nghệ được cấp bằng sáng chế.
Quyết định này không sai: sau tất cả, cô không có khả năng điều hành một công ty.
Sau khi bán công ty lấy tiền, cộng với tiền gửi trong nhà, nếu dựa trên chi phí bình thường, cũng đủ cho mẹ và con gái sống hơn mười năm.
Kiên trì đến khi Satoshi Saijo trưởng thành thậm chí tốt nghiệp đại học, đều không thành vấn đề.
Tuy nhiên, Nishikawa Suzuki đã tiêu hết tiền trong vòng chưa đầy ba năm.
Hơn nữa sau khi Saijo Masao qua đời, Nishikawa rất nhanh liền tìm được người đàn ông mới… Có lẽ trước đây đã lén lút có.
Satoshi Saijo nhớ rõ, sau khi cha cô qua đời, người đàn ông đầu tiên mà mẹ cô mang về chính là một tên nhìn qua rất đáng sợ.
Một tên rõ ràng chính là lưu manh xã hội đen.
Tuổi đã không còn trẻ nữa, đại khái là một tiểu thủ lĩnh, loại rất nhỏ không nhập lưu, trên người còn có hình xăm khiến Satoshi Saijo lúc ấy còn là trẻ con rất sợ hãi.
Thái độ của người đàn ông đó rất hung dữ - thậm chí thỉnh thoảng sẽ quát mắng Nishikawa Suzu, thậm chí còn đánh Nishikawa Suzu hai lần.
Nishikawa Suzu còn tiêu không ít tiền cho hắn —— ép buộc, tên kia biết Nishikawa Suzu là một góa phụ có tiền, thỉnh thoảng sẽ yêu cầu tiền của cô, nếu không cho, chính là một nắm đấm.
Nishikawa cũng rất nhanh hối hận vì đã dính vào loại người này, nhưng không có khả năng phản kháng.
May mắn thay, người đàn ông này đã bị bắt sau vài tháng vì tội phạm.
Chưa đầy hai tháng sau, Nishikawa Suzuki đã tìm thấy một người đàn ông thứ hai.
Lần này là một tên tiểu bạch kiểm – ăn bám.
Nishikawa Suzu gặp được một tên cao thủ tình trường cao minh hơn cô, bị ăn gắt gao, cũng bị mê hoặc xoay vòng vòng.
Cô cũng chi tiêu rất nhiều tiền cho tên tiểu bạch kiểm này.