One Piece Chi Tu La Zoro

Chương 20: Vĩnh viễn là bằng hữu

Chương 20: Vĩnh viễn là bằng hữu
"Thật là ngu ngốc." Zoro thở phì phò mắng một câu, đứng dậy, dùng sức kéo miệng Luffy ra, bưng cả thùng rượu lên rồi dốc thẳng vào miệng cậu.
"Cô lỗ lỗ..." Nửa thùng bia trôi xuống, mọi vấn đề được giải quyết một cách dễ dàng.
"Ta còn muốn!" Luffy vẫn chưa thỏa mãn, tiếp tục xông vào bếp nhà hàng, vơ vét sạch khay đồ ăn, miệng không ngừng thúc giục.
"Lão bản, mau mang thêm đồ ăn lên." Zoro cũng không hề tỏ ra yếu kém, một mực lênh đênh trên biển lâu như vậy, Zoro cảm giác dù có ăn tươi cả cái nhà hàng này, cũng có thể nhồi vừa cái dạ dày của mình.
Bữa cơm này kéo dài gần cả ban ngày. Hết cách rồi, Zoro và Luffy đã lênh đênh trên biển quá nhiều ngày, đói đến ngực dán vào lưng rồi. Huống hồ, khẩu vị của hai người đều không giống người thường, nhất là Luffy, điển hình là một kẻ tham ăn, có bao nhiêu đồ ăn cũng không đủ cho hắn ta. Koby từ đầu đến cuối giống như một người ngoài cuộc, chỉ lo nhìn hai người ăn uống chật vật, đến nỗi quên cả việc ăn gì.
Tất cả đầu bếp trong phòng ăn đều phải ra trận, mở hết công suất, liều mạng điên cuồng nấu cơm. Tuy vậy, cũng không thể so bì với tốc độ ăn như sói nuốt hổ của Zoro và Luffy.
"Khanh khách..."
Mãi đến hơn nửa ngày sau, cuối cùng cả bọn cũng ăn uống no đủ. Luffy xoa cái bụng lớn như thùng rượu, miệng ợ một tiếng, tự tay vỗ vỗ cái bụng tròn vo, vẻ mặt đắc ý nói: "Ăn ngon, ăn no quá!"
"Lão bản, tính tiền."
"Tổng cộng một vạn Beri."
"Luffy có mang tiền không?" Zoro sờ soạng túi quần, nhất thời thất vọng, vội vàng hướng mắt về phía Luffy.
"Trên người ta chưa bao giờ mang tiền." Luffy cười nói đầy tự đắc, dường như xem đó là một chuyện đáng để khoe khoang.
Koby cũng xòe hai tay ra, vẻ mặt ấm ức trả lời: "Ta... Ta chỉ là tạp dịch bình thường trên thuyền của Alvida, Alvida chưa bao giờ trả tiền công cho ta, trên người ta căn bản không có tiền."
"Hả? Vậy làm sao bây giờ? Ăn nhiều đồ của người ta như vậy, cũng không thể không trả tiền được." Zoro nhìn hai người một lượt, thở dài một tiếng.
"Cái gì... Không có tiền? Ba người các ngươi ăn sạch đồ đạc trong bếp của chúng ta, đầu bếp mệt đến ngã ba người rồi, ăn nhiều như vậy mà không trả tiền thì không được đâu." Chủ nhà hàng vừa nghe ba người không có tiền trả, nhất thời giận tím mặt, suýt chút nữa bật khóc.
Ba người ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn ngươi một chút, tất cả đều trợn tròn mắt. Người ta nói cũng đúng, ăn nhiều như vậy mà không trả tiền thì quả thật không thể chấp nhận được.
"Chúng ta là hải tặc, ăn cái gì có thể không cần trả tiền sao?" Luffy cười nói đầy đắc ý.
"Cái gì? Hải tặc?"
Zoro định ngăn cản Luffy, nhưng không kịp nữa rồi. Tên ngốc này lại nghênh ngang khai báo thân phận của mình trước mặt người ta. Luffy ngây thơ cho rằng làm hải tặc là một chuyện cực kỳ đáng tự hào, nhưng cậu ta đâu biết thế nhân sợ hãi và chán ghét hải tặc đến nhường nào. Dù sao, đa số hải tặc đều mang đến những tai họa vô tình và những cuộc giết chóc điên cuồng.
Nghe thấy hai chữ "hải tặc", sắc mặt chủ nhà hàng trắng bệch, vội vàng trốn sau lưng mọi người, phân phó người nhà: "Mau báo cảnh sát, để hải quân đến bắt bọn chúng."
"Hải quân mà đến, ta liền đánh bay hết bọn chúng, ai sợ ai chứ." Luffy một chân giẫm lên bàn, vung vẩy nắm đấm, hưng phấn nói.
Thật đúng là một tên yêu thích gây sự, Zoro và Koby liếc nhìn nhau, nhất thời không nói gì.
"Ai đang gây sự ở đây?"
Đúng lúc này, một vị công tử bột nghiêng đầu lắc não, dẫn theo một đám hải quân đi vào nhà hàng.
Một mái tóc vàng hoe rẽ ngôi giữa như Hán gian, khuôn mặt gầy gò, miệng luôn mím lại, mắt liếc xéo, vị công tử bột kia tỏ vẻ cực kỳ kiêu ngạo. Phía sau hắn là một đội hải quân vây quanh, cung kính như quần tinh vây quanh mặt trăng.
"Helmeppo?" Chỉ cần liếc mắt một cái, Zoro đã đoán ra tên của đối phương.
Nhìn Koby đang sợ hãi, mồ hôi lạnh đầy đầu, lại nhìn Helmeppo bệ vệ, kiêu ngạo đến mức miệng muốn ngoẹo lên trời, thật khó có thể tưởng tượng hai người này sau này sẽ trở thành cặp đôi Hoàng Kim đáng tin cậy.
"Helmeppo công tử... Ba người này là hải tặc... Bọn chúng ăn quỵt tiền." Chủ quán khúm núm cúi đầu, vẻ mặt bồi tiếu giải thích với Helmeppo. Rõ ràng, những việc Helmeppo thường làm đã để lại bóng ma trong lòng ông ta.
"Hừ, chỉ là mấy tên nhãi ranh chưa mọc đủ lông, Billy, cắn chết bọn chúng cho ta."
Theo tiếng cười khinh miệt của Helmeppo, một con chó sói hung ác lập tức lao ra từ phía sau hắn, há to miệng đầy máu, tấn công ba người.
"Cheng!" Zoro rút kiếm ra khỏi vỏ, xoát xoát xoát, liên tục vung kiếm mấy cái. Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, con chó sói hung tàn kia lập tức bị chém thành nhiều mảnh. Thân thể nó vỡ tan thành từng khối, máu tươi và thịt nát văng tung tóe như mưa, Billy thậm chí còn chưa kịp kêu một tiếng đã chết. Helmeppo hoảng sợ há hốc mồm, không thể tin vào mắt mình khi nhìn con chó sói hóa thành đống thịt vụn trên mặt đất.
Helmeppo đau lòng gần chết: "Billy, cục cưng của ta ơi, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ báo thù cho ngươi! Người đâu, chém bọn hải tặc này thành muôn mảnh cho ta!"
"Ta... Ta không phải hải tặc." Koby ấm ức nói, cố lấy hết can đảm để giải thích.
"Ta không cần biết, dù sao các ngươi cũng là một bọn. Uy, mấy tên ngu xuẩn kia còn đứng ngây ra đó làm gì, mau lên cho ta!" Thấy đám hải quân phía sau vẫn còn đứng ngây người, Helmeppo tức giận quát.
"Dạ!" Tuy bị gọi là ngu xuẩn khiến bọn họ rất bất mãn, nhưng vì sợ Helmeppo, nhất là những thủ đoạn tàn bạo của Morgan trong nhiều năm qua, đám hải quân căn bản không dám cãi lệnh, vội vàng rút vũ khí, xông về phía Zoro và đồng bọn.
"Ha ha, sớm thế này có phải tốt hơn không." Luffy hưng phấn vung nắm đấm, xông lên phía trước.
"Koby, ngươi không phải muốn làm hải quân sao? Vậy thì ra tay với ta đi, nếu không chuyện này ngươi chắc chắn không thoát khỏi liên lụy." Với một đám lâu la này, Luffy một mình là đủ đối phó, Zoro nhân cơ hội ghé sát tai Koby, nhỏ giọng nói. Nếu Koby có ước mơ trở thành một hải quân giỏi, Zoro cũng rất vui lòng giúp cậu ta.
"Nhưng mà, Zoro, chúng ta không phải là bạn tốt sao?" Koby không dám tin vào tai mình, Zoro lại bảo cậu ta động thủ với mình.
"Chúng ta mãi mãi là bạn tốt, không cần phải nói ra, chỉ cần nhớ kỹ trong lòng là được rồi. Động thủ đi, tên nhát gan kia." Zoro vừa nói, vừa tung một cú "thông thiên pháo", một quyền đánh Koby thành đầu heo.
"Zoro... Ngươi..." Koby ôm gò má bị thương, trong lòng cảm động, vung nắm đấm nhỏ bé, cũng bắt đầu phản kích. Zoro cũng không thực sự động thủ, chỉ là diễn một màn kịch trước mặt đám hải quân mà thôi.
"Zoro, ngươi làm gì vậy?"
Luffy không tốn nhiều sức đã đánh cho đám hải quân đi theo Helmeppo tan tác, nằm la liệt trên mặt đất. Quay đầu lại thấy Zoro và Koby đang 'đánh' nhau, cậu ta tò mò hỏi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất