Chương 38: Zoro xấu mặt
"Mỗi một người đều ma ma tức tức, được rồi, hay là để ta đi."
Nami khinh thường liếc trắng ba người một cái, liền muốn khom lưng "Trình diễn miễn phí - hôn". Nhìn đôi môi béo mập của Nami chực chờ tiến đến, Zoro vội vàng ngăn cản Nami: "Hay là để ta đi, Chou Chou ta cũng cực kỳ thích, đang định mời nó làm đồng bọn của ta, cứu nó thì ta đây cái thuyền trưởng bụng làm dạ chịu."
"Coi như ngươi có chút lương tâm."
Giọng nói Nami nhu hòa hơn rất nhiều, gật đầu đem Chou Chou ôm cho Zoro.
Zoro không còn cách nào, đang muốn quyết định xem có nên tự thân lên trận hay không thì "Khụ khụ..." Chou Chou tằng hắng một cái, còn có khí tức! Mấy người vội vàng tiến đến phụ cận, tràn ngập ân cần nhìn Chou Chou sắp tỉnh lại.
Chou Chou chậm rãi mở hai mắt ra, nhìn mấy người trước mắt, nhất thời sững sờ. "Chou Chou, ngươi thấy trong người thế nào rồi? Là ta đây, ta là Zoro, đây là Johnny, đây là Joseph, đây là Nami..." Zoro vội vàng ôn nhu giới thiệu, rất sợ dọa hỏng nó.
"Tăng thêm..." Chou Chou chỏi người lên, liền muốn đi ra ngoài.
"Nhớ nhà đúng không? Chou Chou, trấn nhỏ đã bị hủy, tiệm thực phẩm của ngươi cũng mất rồi, không bằng cùng đi với chúng ta đi, ta mang ngươi cùng đi mạo hiểm trên biển, thế nào?"
Zoro cũng không biết vì sao, tuy là hắn nghe không rõ đối phương nói cái gì, thế nhưng, mơ hồ cảm giác có dũng khí, dường như có thể cùng đối phương tâm linh tương thông, có thể cảm nhận được nội tâm của nó.
Tiểu gia hỏa có vẻ không muốn cảm kích, lết thân thể liền muốn rời thuyền. "Nó đã không có thân nhân, lão gia gia chiếu cố nó đã qua đời, tiệm thực phẩm cũng mất rồi, hay là cứ dẫn nó đi trước đi, thời gian dài, nó cũng sẽ không thương tâm như vậy."
Sau khi tranh thủ được sự đồng ý của mấy người, cứ như vậy, tiểu Cẩu Chou Chou bị Zoro cứng rắn mang lên thuyền, triệt để 'bắt cóc'.
Tiểu Cẩu dù sao còn rất yếu ớt, từ chối một lát, lại lần nữa ngủ mê man.
Nami ôn nhu ôm Chou Chou, đi dạo một vòng quanh buồng nhỏ trên tàu, chỉ vào gian ngọa thất duy nhất coi như sang trọng, đắc ý nói: "Căn phòng ngủ này, từ nay về sau chính là của ta cùng Chou Chou."
"Còn có căn này, là thư phòng của ta."
"Mấy người các ngươi cứ ngủ ở bên trong kia, nhớ kỹ, buổi tối nhất định không được ồn ào náo động tranh cãi ầm ĩ, nếu đánh thức bản tiểu thư nghỉ ngơi, có các ngươi mà xem."
Vốn dĩ thuyền cũng không lớn, chỗ tốt đều bị Nami vô tình chiếm đoạt, còn lại một gian kho chứa hàng, thành nơi trú ngụ của ba người, chẳng những không có giường, còn không có ánh sáng, đãi ngộ có thể tưởng tượng được, chỉ có thể miễn cưỡng trải cái chăn đệm nằm dưới đất, ba cái đại nam nhân chung nhau một cái chăn lớn mà ngủ.
"Quần áo của ai đây? Bẩn chết đi được!"
Nami từ trong nhà thu thập ra rất nhiều quần áo nhăn nhúm bẩn thỉu, không nói lời nào, trực tiếp vứt xuống biển.
"Đó là của ta!" Zoro lớn tiếng nói, thấy Nami ném hết xuống biển, vội vàng thả người nhảy xuống. Vốn dĩ quần áo cũng không nhiều, mất hết rồi, muốn đổi cũng không có cách nào, biết làm sao bây giờ.
Không đợi tới gần quần áo trong nước, một con cá mập từ phụ cận bơi qua, ngang ngược nuốt quần áo của Zoro vào miệng. "Ngươi... Muốn chết!"
Zoro nhất thời giận dữ, vừa định đuổi theo, cá mập đột nhiên lặn xuống, nhanh chóng bơi đi. Nó tự hồ chỉ là rảnh rỗi sinh buồn chán, muốn cùng Zoro chơi trò trốn tìm.
Kết quả cuối cùng, thi thể cá mập rất nhanh nổi lên mặt nước, nhưng quần áo của Zoro vẫn là khó thoát khỏi vận rủi, bị nó xé thành mảnh nhỏ.
"Ha ha, Zoro đại ca, uổng công vất vả một hồi, ngươi thực sự là thảm thương!" Johnny và Joseph nhìn mảnh vụn quần áo trong tay Zoro, cười lớn tiếng nói.
"Hừ, dám làm hỏng quần áo của ta, hôm nay không ăn ngươi không được!"
Ăn thịt cá mập nướng thơm lừng, Zoro bất mãn nhìn Nami. Từ khi rời bến, mình tổng cộng cũng chỉ có mấy bộ quần áo, cái này thì hay rồi, trừ bộ đang mặc trên người, mất sạch, lại cách xa bờ biển, tạm thời cũng không thể ghé vào mua tạp vật.
"Không phải chỉ là mấy bộ quần áo thôi sao? Đều bẩn chết đi được, ngươi cũng không thấy ghê tởm à. Còn có hai người các ngươi, từ nay về sau phải chú ý vệ sinh, đừng quên, hiện tại trên thuyền này có thêm một vị bản tiểu thư xinh đẹp thuần khiết!" Nami chỉ chỉ Johnny và Joseph, lớn tiếng ra lệnh nói.
"Ngay cả chúng ta cũng bị liên lụy sao?"
Johnny và Joseph cùng nhau thở dài. Trên thuyền có thêm một cô nương, sau này mọi người không thể tự tại như trước được nữa, thật không biết là phúc hay là họa. Hai người liếc nhìn Zoro, ý bảo: đây chính là ngươi mời người ta lên thuyền, giờ thì hay rồi, ngươi, thuyền trưởng, cũng phải ngoan ngoãn nghe người ta chỉ huy.
Ngược lại, Zoro trên mặt lại tỏ vẻ không sao cả, chuyện nhỏ nhặt, thế nào cũng không đáng kể, coi như Nami đốt thuyền cũng không còn quan hệ, cùng lắm thì có thể cướp một chiếc khác, miễn là trong những quyết định mang tính phương hướng, Nami đừng gây thêm phiền phức là được.
Đang lẩm bẩm thì, trên đỉnh đầu truyền đến tiếng bồ câu thanh thúy, một con bồ câu đưa thư dừng trên đầu mọi người, một tờ báo vừa vặn rơi xuống boong thuyền. Zoro đi tới gần, khom lưng nhặt lên tùy tiện nhìn lướt qua, bỗng nhiên, hai mắt đồng tử nhất thời phóng đại, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào một bài viết trên đó, không thể rời đi.
Siêu cấp tân binh Đông Hải đột nhiên xuất hiện!
Bài viết kể lại toàn bộ sự tích của Zoro, đầu tiên là hai năm trước đánh chết Gà đại ca, một người có năng lực trái ác quỷ với giá 50 vạn Beri, tiếp đó nổi giận đốt chết Pulse, một người có năng lực trái ác quỷ với giá 30 triệu Beri. Hai năm sau, không tốn nhiều sức, dễ dàng đánh bại Kuro 16 triệu Beri và Buggy 15 triệu Beri. Với tốc độ quật khởi mạnh mẽ như sao chổi, Tu La Zoro trở thành tân binh sáng giá nhất Đông Hải kể từ sau Roger.
Ánh mắt dời xuống dưới, nhìn thấy một tấm lệnh truy nã ở cuối bài viết, Zoro lập tức chửi tục một tiếng: "Má nó, thằng nào chụp đây?"
Ảnh chụp đích xác là Zoro, thế nhưng, không biết tên khốn kiếp nào đã chụp lại cảnh Zoro ở thị trấn cam mặc mỗi chiếc quần đùi.
Tờ báo này nhất định sẽ được bồ câu đưa thư gửi đến khắp nơi trên thế giới, lần này thì làm sao mình gặp mặt ai được nữa? Vốn tưởng rằng lúc đó chỉ có vài người trên đường nhìn thấy, bây giờ thì hay rồi, hoàn toàn nổi tiếng thế giới.
Không biết có bao nhiêu mỹ nữ sau khi nhìn thấy sẽ mắng mình là lưu manh sắc quỷ, bao nhiêu người lương thiện sẽ cho rằng mình buồn chán biến thái, bao nhiêu thiếu niên ngây thơ sẽ bị người lớn cầm ảnh của mình ra làm tài liệu giáo dục phản diện, ân cần dạy dỗ.
"Zoro, ngươi làm sao vậy? Ta xem thử, viết cái gì mà nhìn lâu như vậy."
Thấy Zoro ngẩn người đã lâu, Nami tò mò đi tới gần, giật lấy tờ báo trong tay Zoro. Nhìn thấy tấm lệnh truy nã khôi hài kia, sắc mặt Nami lập tức thay đổi.
"Zoro, đều tại ngươi, ai bảo ngươi mặc quần lót chạy trên đường, giờ thì hay rồi, toàn bộ phụ nữ trên thế giới đều thấy ngươi rồi, ngươi hài lòng chưa?" Nami vẻ mặt băng sương tức giận nói.
"Chuyện này trách ta à? Không phải tại ngươi thì ta có thế này sao?" Zoro vẻ mặt vô tội, ủy khuất đáp lại.
"Tại ta thì ngươi cũng không cần chạy trên đường chứ!" Nami phản bác.
"Cuối cùng cũng nói ra rồi, hóa ra không phải Zoro đại ca có lỗi với Nami đại tỷ, mà là Nami đại tỷ thèm khát vẻ đẹp của Zoro đại ca, đối với Zoro đại ca dùng vũ lực, Zoro đại ca không chịu, nên mới chạy ra đường."
Johnny và Joseph trốn trong góc phòng nghe lén, sau khi nghe xong, nhất thời vẻ mặt kinh hãi nhìn Nami, không ngờ Nami đại tỷ lại bạo lực đến vậy, dám mạnh mẽ 'hồ đồ' Zoro đại ca, thực sự quá cường hãn.