Ông Xã, Xin Được Chiếu Cố (Dịch)

Chương 43.1: Phá hoại 3

Chương 43.1: Phá hoại 3
Đời trước lúc Thẩm Loan nhìn thấy Dịch Hoằng, anh ta đã bị sinh hoạt bình thường mài mòn góc cạnh, dựa vào tay nghề thợ ngoã để duy trì cuộc sống.
Thời trẻ, người này làm giàu là nhờ xi măng công nghiệp, sau khi tích cóp được chút tiền rồi bắt đầu làm vài cuộc đầu tư bên ngoài cùng với bạn bè, cũng là nhờ vào vận may mà mấy hợp đồng của ông ta đều thuận lợi, thành công kiếm được xô vàng đầu tiên.
Lại đuổi kịp thời kỳ hoàng kim của ngành bất động sản, 26 tuổi đã có công ty riêng của mình, nuôi hai đội thi công, mới đầu làm thầu, sau đó lại thấy giá nhà cứ từ từ tăng cao lên mới cắn nhẹ môi, dứt khoát tự mình xây dựng công trình, không ngờ thế mà lại thành công!
Có thể nói, nửa đời trước của Dịch Hoằng, ngoại trừ khi sự nghiệp mới vừa khởi bước đã phải chịu chút đau khổ, còn lại không trải qua sóng to gió lớn gì. Lúc này, dưới sự mưu ma chước quỷ của Thẩm Khiêm mới không chịu được một đòn đến như thế.
Mà sở dĩ Thẩm Loan biết rõ ràng như vậy, phải nói đến những năm tranh chấp vớiThẩm Khiêm, cô giống như một con chuột vậy, điên cuồng khai quật những chi tiết có liên quan từ trong quá khứ, sau đó không hề thấy phiền lặp đi lặp lại kỹ càng, phân tích người đàn ông này.
Lớn thì như một quyết sách đầu tư, nhỏ thì chỉ như một động tác theo thói quen thôi, Thẩm Loan đều không nhịn được mà kéo tơ lột kén, suy nghĩ cân nhắc.
Bởi vì.
Cô quá muốn thắng anh ta.
Mà Dịch Hoằng, cũng chỉ là một thứ chướng ngại vật chắn đường không đủ tư cách lọt vào trong mắt Thẩm Khiêm.
Nghiền nát ông ta thật sự quá là đơn giản.
“Đấy là tất cả những lời tôi muốn nói, rất mong ngài Dịch suy nghĩ cẩn thận.”
Thẩm Loan nói xong, không để cho Dịch Hoằng có cơ hội mở miệng lần thứ hai, trực tiếp cúp máy.
“Này?! Rốt cuộc là ai gọi vậy?!” Dịch Hoằng không khỏi cao giọng, kích động đến các khách hàng khác quán cà phê, sôi nổi quay đầu nhìn anh ta với ánh mắt bất mãn và khiển trách.
“Tổng giám đốc Dịch?” Lưu Huy vừa vào cửa thấy tình hình như vậy, không khỏi kinh ngạc.
Trong ấn tượng, Dịch Hoằng là người không dễ dàng để lộ cảm xúc chân thật, mà lúc này lại vì một cuộc điện thoại mà mất bình tĩnh như thế, làm anh ta không khỏi tò mò về thân phận đối phương.
“Đến đây, ngồi.” Trong nháy mắt, Dịch Hoằng đã bình tĩnh lại.
Lưu Huy ngồi xuống đối diện ông ta, thuận tay đặt kính râm sang một bên. Giữa mùa hè mà anh ta còn mặc áo dài tay, còn cố tình dựng thẳng cổ áo lên che khuất cằm, âm thầm đánh giá bốn phía, sau một lúc lâu, tấm lưng căng chặt mới có một chút dấu hiệu thả lỏng.
Nhìn qua rất giống trộm.
Mà trên thực tế, Lưu Huy làm quản lý cấp cao của bất động sản Thiên Thủy, công ty con của Bắc Hải, lại lén gặp mặt với tổng giám đốc của tập đoàn Hằng Dịch là đối thủ cạnh tranh, vốn đã không hợp với lẽ thường.
Dịch Hoằng biết được không ít tin tức từ chỗ “Kẻ thần bí”, lại không hỏi Lưu Huy để chứng thực ngay, chỉ nói: “Có việc à?”
Lưu Huy thấy vẻ mặt anh ta không kiên nhẫn, trong lòng cười lạnh, trên mặt lại khá cung kính: “Thẩm Khiêm tự mình tới Bắc Hải.”
Dịch Hoằng tỏ ra vẻ mặt kinh ngạc phù hợp: “Anh ta đến làm gì?!”
“Hẳn là vì miếng đất kia. Hơn nữa…” Lưu Huy dừng một chút: “Tôi cảm thấy anh ta đã bắt đầu nghi ngờ tôi.”
“Vậy à?” Dịch Hoằng nhướng mày, vẻ lạnh nhạt làm cho lòng người lạnh lẽo.


C47 -

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất