Chương 55: Hồ lô rơi, bên trong núi xanh giấu chân long?
Lần nữa nhìn thấy Linh Nguyệt tiên tử, Hứa Thái Bình có thể cảm giác được rõ ràng, khí tức người phàm trên thân nàng đã nồng đậm hơn rất nhiều, không còn cảm giác lạnh lẽo như băng giống như quỷ hồn lúc mới gặp.
"Linh Nguyệt tỷ tỷ, hình như thần hồn của ngươi đã chữa trị được không ít."
Hứa Thái Bình rất vui vẻ vì Linh Nguyệt tiên tử.
"Mặc dù linh lực ở vùng đất này vẫn chưa đủ, nhưng nhờ lực lượng vốn có tích chứa trong Địa Tàng Quả, lần này thần hồn đã chữa trị được kha khá, ít nhất có thể xem như nửa cụ tàn hồn rồi."
Linh Nguyệt tiên tử gật đầu cười, hiển nhiên nàng rất hài lòng với thu hoạch lần này.
"Đúng rồi, tiểu Thái Bình, cái hồ lô này ngoài việc cung cấp chỗ cho ta dung thân, bên trong còn ẩn chứa càn khôn, ngươi có thể bỏ các loại pháp khí tùy thân vào."
Nàng vừa nói vừa chỉ vào thanh hồ lô trong tay Hứa Thái Bình.
"Có thể thu được bao nhiêu thứ?"
Hứa Thái Bình ngạc nhiên hỏi.
"Ngươi nắm chặt hồ lô, sau đó thử độ một ngụm chân khí vào bên trong xem sao."
Linh Nguyệt tiên tử không trực tiếp trả lời Hứa Thái Bình mà bảo hắn tự mình thử.
"Được."
Hứa Thái Bình gật đầu, làm theo lời rót chân khí vào hồ lô, ngay sau đó trong đầu liền xuất hiện một không gian mờ mịt sương mù, lớn chừng một trượng vuông, tương đương với cái bếp của hắn.
"Lớn vậy sao?"
Hứa Thái Bình thu hồi tâm thần, có chút kinh ngạc nhìn Linh Nguyệt tiên tử.
Bởi vì rõ ràng, khu vực này chính là không gian càn khôn ẩn giấu trong miệng Linh Nguyệt tiên tử.
"Như vậy còn chưa phải là lớn."
Linh Nguyệt tiên tử cười lắc đầu.
"Cái hồ lô này là kiện Linh bảo đầu tiên Địa Tàng Quả dựng dục ra, không giống với Linh bảo bình thường, lực lượng của nó sẽ tăng theo lực lượng của chủ nhân, cho nên chỉ cần lực lượng của ta tiếp tục khôi phục, không gian trong hồ lô này sẽ càng ngày càng lớn, cuối cùng lớn đến tự thành một phương thiên địa cũng không phải là không thể."
Nàng hào phóng giới thiệu với Hứa Thái Bình.
"Tự thành một phương thiên địa."
Hứa Thái Bình có chút động dung.
Phải biết rằng, dù chỉ có một mảnh không gian nhỏ như vậy trước mắt, đối với hắn mà nói cũng đã rất khó tưởng tượng rồi.
"Linh Nguyệt tỷ tỷ, như dê vàng ta săn được trong núi, hay con Hỏa Văn Mãng trước đó, có phải đều có thể bỏ vào trong hồ lô này không?"
Hắn hỏi Linh Nguyệt tiên tử để xác nhận.
"Không sai." Linh Nguyệt tiên tử gật đầu, "Nhỏ đến phù lục, lớn đến thân thể yêu thú, chỉ cần hồ lô này chứa được, ngươi đều có thể bỏ vào."
Nghe vậy, Hứa Thái Bình lập tức mừng rỡ, lần trước xác Hỏa Văn Mãng kia, chính vì không có chỗ chứa nên cuối cùng đành phải lột da, rất nhiều thứ đáng giá đều không thể mang về.
"Không chỉ là vật sống, chờ ta khôi phục thêm chút lực lượng nữa, thậm chí một số linh thú, yêu thú cũng có thể thu vào, thanh hồ lô này vốn có năng lực giống như Luyện Yêu Hồ."
Linh Nguyệt tiên tử bổ sung thêm một câu.
Nghe xong lời này, Hứa Thái Bình kinh ngạc rồi không khỏi bắt đầu mong chờ Linh Nguyệt tiên tử khôi phục lực lượng thêm một bước nữa.
"Lạch cạch! ~"
Đúng lúc này, cái hồ lô thứ hai trên dây hồ lô rớt xuống.
Lần này là một quả Hồng Bì Hồ Lô, trên bề mặt Hồng Bì Hồ Lô còn có những đường vân giống như ngọn lửa trông rất đẹp mắt.
Hồ lô từ dây leo rớt xuống, giống như còn đang ngái ngủ, lảo đảo bay vào ngực Hứa Thái Bình rồi nằm im không nhúc nhích, tựa như đang ngủ vậy.
"Hồ lô lửa này hấp thụ chất dinh dưỡng từ Hỏa Linh Chi, lại cướp đoạt các bảo vật tương tự Hỏa Linh Chi trong vùng non sông này mà thành."
Linh Nguyệt tiên tử giới thiệu với Hứa Thái Bình.
Lúc trước Linh Nguyệt tiên tử đã giải thích với hắn về việc Địa Tàng Quả có thể cướp đoạt các bảo vật chôn giấu trong vùng đất này nên hắn cũng không quá ngạc nhiên.
"Xem đi, xem thử trong hồ lô này thai nghén bảo vật gì."
Linh Nguyệt tiên tử có chút mong chờ nhắc nhở Hứa Thái Bình.
"Băng!"
Hứa Thái Bình chỉ khẽ gõ vào miệng hồ lô, đỉnh của hồ lô hỏa văn tự động vỡ ra, theo đó một luồng khí nóng rực và linh khí nồng nặc cùng với một tiếng gầm gừ trầm thấp như "long ngâm" từ trong hồ lô vọt ra.
"Trong núi này... hóa ra có long?!"
Linh Nguyệt tiên tử kinh hô.
Dù chưa thấy bảo vật trong hồ lô kia là gì, chỉ riêng tiếng long ngâm này cũng đủ để Linh Nguyệt tiên tử xác định bảo vật trong hồ lô này chắc chắn liên quan đến long.
Mà sở dĩ có thể thai nghén bảo vật liên quan đến long, chỉ có một khả năng, đó là vùng non sông dưới chân họ, từ ngàn năm thậm chí vạn năm trước, đã từng xuất hiện một con rồng, hơn nữa là chân long chứ không phải giao long như Hắc Long trưởng lão.
"Long? Trên đời này hóa ra thật sự có long."
Hứa Thái Bình đã không chỉ một lần nhìn thấy sự tồn tại này trong các điển tịch từng đọc.
Chỉ là phần lớn các điển tịch hắn đọc đều nói rằng sau trận Long Hán Sơ Kiếp vạn năm trước, trên đời đã không còn chân long, chỉ có rắn giao, nhạn long.
"Trên đời này đương nhiên có long, quá khứ có, hiện tại cũng có, chỉ là bây giờ chúng đều đã lên thượng giới. Từ vạn năm trước, linh lực ở hạ giới đã khô kiệt, khó mà có chân long. Dù trong thiên địa của chúng ta còn sót lại vài con, thì giờ cũng gần ngàn năm không xuất hiện, sống chết không ai hay."
Linh Nguyệt tiên tử xúc động đáp, rồi vội chỉ vào hồ lô của Hứa Thái Bình: "Nhanh đổ ra xem."
"Được."
Lúc này Hứa Thái Bình mới nhớ ra trong hồ lô còn có bảo vật.
Thế là hắn xoay hồ lô lại, chỉ thấy một viên hạt châu to bằng trứng gà, mang theo sóng nhiệt cuồn cuộn, từ trong hồ lô đổ ra, thoáng chốc cả Linh Dược viên trở nên nóng rực.
"Đây là... đây chẳng lẽ là chân long chi gan luyện hóa thành Long Đảm Thạch?!"
Linh Nguyệt tiên tử lại một lần nữa kinh hô.
"Long Đảm Thạch là gì?"
Dù chỉ nhìn ánh mắt nóng bỏng của Linh Nguyệt tiên tử, Hứa Thái Bình đã đoán được viên hạt châu này chắc chắn không tầm thường, nhưng vẫn tò mò hỏi.
"Cất kỹ trước đã."
Linh Nguyệt tiên tử thận trọng ra hiệu Hứa Thái Bình cất Long Đảm Thạch đi.
Đợi Hứa Thái Bình thu Long Đảm Thạch vào hồ lô, đậy nắp lại, nàng mới thở phào nhẹ nhõm nói:
"Chân long chi gan luyện hóa thành Long Đảm Thạch tuy không có năng lực thần dị đặc biệt, nhưng nếu dùng để ngâm rượu, uống một ngụm có thể giúp người tu hành tăng tốc độ gấp bội, ngoài ra Long Đảm Tửu còn có thể tẩm bổ thần hồn, là bảo vật mà tu sĩ cấp cao tha thiết mong muốn, nhưng vì chân long khó kiếm trên đời, thêm nữa mật rồng lại rất khó luyện hóa, nên Long Đảm Thạch trở nên vô cùng hiếm có."
Nói đến đây, mắt Linh Nguyệt tiên tử lộ vẻ bất đắc dĩ, cuối cùng cười khổ nói tiếp:
"Năm đó ta tìm khắp mười châu cũng không tìm được một khối, không ngờ hôm nay lại tìm thấy ở vùng đất nghèo nàn linh khí này."