"Cho nên, tỷ lệ đền của ngươi đoạt giải quán quân là một đền mười."
"Cũng được."
Ý cười của Tề Minh càng tăng thêm rồi, hắn lấy ra mấy thứ gì đó, đúng là một viên Huyết Linh Đan, cùng với một tấm Huyết Sát Qủy Phù, hỏi: "Bàng sư huynh, hai thứ đồ này của ta có thể trị giá bao nhiêu?"
"Một trăm viên linh thạch hạ phẩm."
Vẻ mặt Bàng Tam cũng đầy ý cười: "Tề sư đệ, một viên đan dược và một tấm phù chú này của ngươi tuy rằng cấp độ phẩm chất và vẻ ngoài đều không tồi, nhưng đều chỉ là vật phẩm tiêu hao, giá cả cũng không tính là thấp, ở chỗ ta, có thể trị giá một trăm viên linh thạch hạ phẩm."
"Được."
Tề Minh để Huyết Linh Đan và Huyết Sát Qủy Phù xuống, nói: "Vậy toàn bộ đặt lên chính ta đi."
"Sảng khoải."
Bàng Tam đưa tay nhận lấy.
"Bàng sư huynh, đợi một chút, ngươi sẽ không quỵt nợ đâu nhỉ?"
Tề Minh hỏi.
"Ha ha ha..."
Bàng Tam cười lớn: "Ngươi có thể nghe ngóng hỏi thăm ở cả Thanh Vân Phong, bàn cược do Bàng Tam ta mở chưa bao giờ quỵt nợ."
"Vậy ta yên tâm rồi."
Tề Minh gật đầu, nhận chứng nhận giao dịch mà Bàng Tam đưa tới.
"Bàng sư huynh."
Lúc này.
Một âm thanh vang dội truyền đền từ phía sau Tề Minh, thành thạo đi qua, Tề Minh cảm giác được mặt đất chấn động rất nhỏ: "Một trăm viên linh thạch hạ phẩm, đặt chính ta đoạt giải quán quân."
Tề Minh nhìn lại phía sau, đối diện là một vị người khổng lồ nhỏ cao gần hai mét đi tới, thân hình cường tráng, tứ chi cứng cáp, giống như con gấu lớn, bắp thịt phát triển khác thường.
"Là Tào Vân Hải đến đây."
"Tuy rằng đã không phải là lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng loại hình thể này, thân cao cỡ này, quả nhiên là tràn ngập cảm giác áp bách, cũng không dám đến gần quá mức."
"Đúng vậy!"
"Không hổ là người đứng đầu viện tạp dịch chữ Giáp."
"..."
Các đệ tử tạp dịch đang nhỏ giọng nói chuyện với nhau, trong giọng nói có kính sợ.
"Không thành vấn đề."
Bàng Tam mỉm cười nhận lấy linh thạch hạ phẩm từ trong tay Tào Vân Hải, lại đưa chứng nhận giao dịch cho Tào Vân Hải.
"Ngươi chính là Tề Minh."
Sau khi Tào Vân Hải nhận chứng nhận giao dịch, lại từ trên cao nhìn xuống Tề Minh, trầm giọng nói: "Ta đã nghe nói qua ngươi, đệ tử tạp dịch của viện tạp dịch chữ Đinh, hơn nữa còn là Luyện Khí tầng năm, ở trong toàn bộ Thanh Vân Phong, tu vi của ngươi quả thật là người cao nhất."
Tề Minh nói: "Chỉ là tu vi cao hơn một chút so với các ngươi mà thôi."
"Ha ha."
Âm thanh Tào Vân Hải lạnh lùng nói: "Thực lực mạnh yếu, không chỉ so sánh tu vi cao thấp, pháp thuật, pháp bảo, kinh nghiệm đấu pháp, đều là nhân tố quan trọng quyết định thắng bại sau cùng."
"Ngoại trừ tu vi, thứ khác ngươi đều không bằng ta."
"Cho nên lúc tỷ thí, ngươi chỉ sẽ trở thành người thất bại dưới tay Tào Vân Hải ta."
"Thắng thua không phải là dựa vào miệng nói."
Tề Minh nói: "Mà là bằng bản lĩnh thật sự."
"Yên tâm."
Tào Vân Hải nói: "Chính là bằng bản lĩnh thật sự, ngươi nhất định phải thua không thể nghi ngờ."
Trong nháy mắt.
Vào nửa giờ sau.
Bốn viện tạp dịch lớn của Thanh Vân Phong thi đấu tranh quyền bá chủ bắt đầu rồi, do Mục Thanh chủ trì, các vị trưởng lão tạp dịch làm trọng tài, bốn mươi đệ tử tạp dịch đã chọn xong số thứ tự.
"Tỷ thí chính thức bắt đầu."
Mục Thanh lớn tiếng quát: "Trận đấu đầu tiên, số một viện tạp dịch chữ Giáp Nhạc Đinh Bằng đối chiến với số bốn mươi viện tạp dịch chữ Bính Lệ Phi Vân."
"Vâng."
"Tuân lệnh."
Xoẹt! Xoẹt!
Nhạc Đinh Bằng và Lệ Phi Vân lên sân cùng lúc.
"Mời!"
"Mời!"
Hai người chắp tay chào.
"Giết!"
Ngay sau đó.
Chiến đấu trực tiếp bắt đầu, Lệ Phi Vân dẫn đầu tấn công chính, thi triển ra Thanh Vân Ngũ Hổ Ấn, kèm theo từng trận tiếng hổ gầm, giống như năm con hổ xuống núi, ngang ngược mà lại cứng cáp mạnh mẽ.
"Tới thật tốt."
Thực lực của Nhạc Đinh Bằng không kém, hắn tu luyện chính là Thanh Vân đao thuật, ánh đao từng trận, hình thành ánh đao liên tục không dứt, bao phủ mà đi.
Hai bên chiến đấu rất kịch liệt.
Kỹ năng Lệ Phi Vân cao hơn một bậc, nắm được cơ hội, đánh bay trường đao trong tay Nhạc Đinh Bằng, tiến tới dồn ép Nhạc Đinh Bằng xuống lôi đài, giành được thắng lợi.
"Số bốn mươi Lệ Phi Vân chiến thắng."
Trưởng lão tạp dịch tuyên bố kết quả.
"Đa tạ."
Lệ Phi Vân nói một câu với Nhạc Đinh Bằng, rồi sau đó đi xuống lôi đài.
"Không ngờ thực lực của Lệ Phi Vân này không tệ nha."
"Trận tỷ thí đầu này, vậy mà bị viện tạp dịch chữ Đinh lấy thứ nhất."
"Có chút bất ngờ thình lình."
"..."
Mọi người thảo luận.
Thời gian trôi qua.
Các đệ tử tạp dịch lần lượt lên đài.
Tề Minh là số mười lăm, đối thủ là số hai mươi lăm.
Trận thứ mười lăm.
Tề Minh lên sân.
"Số mười lăm viện tạp dịch chữ Đinh Tề Minh đối chiến với số hai mươi lăm viện tạp dịch chữ Bính Quách Phi."
Mục Thanh nói: "Hai người lên sân."
"Vâng."
Tề Minh đi lên lôi đài, Quách Phi cũng vào đến lôi đài cùng lúc, sau khi hai bên nhìn nhau liếc mắt một cái, vẻ mặt của Quách Phi rõ ràng nghiêm trọng rất nhiều.
"Tề sư huynh."
Quách Phi chào hỏi, nói: "Còn xin nương tay một chút."
"Ừ."
Tề Minh gật gật đầu.
"Thanh Vân Thập Tam Thương."
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Vũ khí của Quách Phi là một thanh thường thương màu xanh, tu luyện chính là Thanh Vân Thập Tam Thương của Thanh Vân Phong, đạt tới cấp độ Dung Hội Quán Thông, chơi ra đóa đóa hoa thương, tấn công về phía Tề Minh.
Nhưng mà.
Tề Minh vẫy một ngón tay, linh lực lưu chuyển, từ đầu ngón tay bay ra một đường kiếm quang, cực kỳ ngưng tụ thành thực chất, trực tiếp đánh tan tất cả chiêu thức của Quách Phi.
Keng!
Một tiếng giòn vang.
Trường thương màu xanh trong tay Quách Phi đã bị đánh bay.
"Này..."
Biểu cảm của Quách Phi cứng ngắt ở tại chỗ, vẻ mặt ngạc nhiên và khiếp sợ, hắn hoàn toàn trợn tròn mắt, hoàn toàn không biết chính mình tại sao lại thua trận.
"Kiếm chiêu sắc bén tốt."
Đường Băng đứng ở cách đó không xa, dáng người nàng cao gầy, khuôn mặt xinh đẹp, có một đôi mắt phượng, cái miệng nhỏ nhắn như quả anh đào, sắc đẹp cực mỹ lệ, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng: "Thực lực của Quách Phi không tính là yếu, tu vi Luyện Khí tầng ba hậu kỳ, hơn nữa Thanh Vân Thập Tam Thương cùng với Thanh Vân Bộ gần đến Xuất Thần Nhập Hóa, còn có Phù bảo Luyện Khí kỳ trung phẩm Thanh Vân Thương."
"Nhưng mà."
"Lúc sau khi chống lại Tề Minh, từ đầu đến cuối bị Tề Minh dùng một ngón tay đánh tan tất cả chiêu thức, đến ngay cả Phù bảo cũng bị đánh rơi, hoàn toàn chính là bị nghiền áp triệt để đến cùng, chênh lệch quá lớn rồi."