Ba bóng người bước nhanh tới, đứng trên đỉnh ba cây to lớn, từ trên cao nhìn xuống đệ tử tạp dịch của mười hai Phong đang chạy trối chết, vẻ mặt tràn đầy ngông cuồng và kiêu ngạo, dường như không ai sánh nổi.
"Chạy đi, chạy! Dốc hết sức mà chạy."
"Các ngươi chỉ có con đường chết."
"Để bọn ta thưởng thức màn biểu diễn cuối cùng của các ngươi."
Ba tên yêu tu cực kỳ ngạo mạn.
"Tiêu rồi, tiêu rồi, tiêu thật rồi."
"Vậy mà lại có yêu tu ẩn nấp đi vào, vì sao trước đó không hề có tin tức gì?"
"Hơn nữa, đám yêu tu này còn điều động nhiều yêu thú đến thế."
"Khảo hạch còn bao lâu nữa mới kết thúc? Nhanh kết thúc đi, ta muốn rời khỏi đây, ta muốn rời khỏi đây."
"Vẫn còn một giờ."
"Cái này..."
Các đệ tử tạp dịch của mười hai Phong vô cùng hoảng sợ.
"Bình tĩnh đi!"
"Tất cả bình tĩnh hết cho ta!!"
Lưu Hải Sinh xông ra, hai mắt đỏ rực, nhìn thẳng ba tên yêu tu, trên mặt lộ vẻ oán hận khắc cốt ghi tâm, bời vì giữa Lục Hải Sinh và yêu tu có thâm cừu đại hận.
Tất nhiên rồi.
Chuyện này phải nói từ năm năm trước.
Gia tộc Lục Hải Sinh ra đời là thế gia tu hành cuối cùng, trong gia tộc chỉ có cha của Lưu Hải Sinh và lão tổ là người tu hành, tu vi cũng rất thấp.
Tuy nhiên.
Vào một đêm năm năm trước.
Yêu tu xâm nhập vào gia tộc của Lục Hải Sinh, tàn sát Lục gia, dưới sự bảo vệ của cha và lão tổ, chỉ có Lục Hải Sinh hao tổn hết tâm tư mới có thể sống sót.
Sau đó.
Lục Hải Sinh phiêu bạt bên ngoài hai năm, cho đến ba năm trước mới may mắn thông qua Thịnh hội Thiên Khải, gia nhập Thiên Khải Tông, đến hôm nay, mối thù diệt tộc ấy cả đời khó quên.
Chỉ đáng tiếc.
Những đệ tử tạo dịch kia đã bị yêu thú dọa cho sợ vỡ mật, Lục Hải Sinh gào thét cũng chẳng có tác dụng gì, chỉ có thể đấu tranh bất lực mà thôi.
"Khốn kiếp!!!"
Lục Hải Sinh ngửa mặt lên trời gào thét.
Ầm Ầm!
Sau đó.
Lục Hải Sinh liều lĩnh xông về phía trước, tung một cú đấm, quyền kình bùng nổ, đánh nát đầu Giác Mãnh, nhưng có càng nhiều yêu thú xông đến vây giết.
Trong nháy mắt.
Lục Hải Sinh lâm vào hiểm cảnh bị bao vây.
Không chỉ như thế.
Từ Dạ cũng gặp nguy hiểm,
Tất cả đệ tử tạp dịch đều không thể thoát.
Tất cả những điều này.
Ba tên yêu tu đã sắp đặt sẵn từ lâu.
Keng!
Kiếm khí màu xanh xẹt qua trời cao.
Phù!
Đó là một con Thiết Tê Ngưu bị kiếm khí chém làm hai nửa, máu tươi sền sệt vẩy lên toàn thân Tô Vũ, vẻ mặt Tô Vũ hoảng sợ, nhưng lại vui mừng vì sống sót sau tai nạn.
"Tề... Tề sư huynh..."
Tô Vũ ngẩng đầu, lúc này mới thấy Tề Minh cách đó không xa, vữa này là Tề Minh chém một nhát kiếm, cứu mạng Tô Vũ, Tô Vũ vô cùng biết ơn, chạy té lộn nhào đến bên cạnh Tề Minh.
"Có chuyện gì vậy?"
Tề Minh hỏi.
"Đáng... đáng sợ quá."
Tô Vũ nuốt nước miếng, bình tĩnh lại, nói rằng: "Sau khi bọn ta đi vào rừng cây truyền thừa, lúc mới bắt đầu không có chuyện gì cả."
"Nhưng mà."
"Khi ta đến gần phía sâu bên trong, không phát hiện vết tích Truyền thừa Thiên Khôi, nhưng lại phát hiện ba tên yêu tu, hóa ra bọn chúng đã phát hiện rừng cây truyền thừa từ lâu, hơn nữa Truyền thừa Thiên Khôi cần linh hồn của loài người mới có thể mở ra."
"Bọn yêu tu này muốn giết sạch tất cả mọi người."
"Giết sạch tất cả mọi người?"
Tề Minh cười lạnh nói: "Bọn chúng chưa có bản lĩnh đấy."
Tề Minh vung tay phải, Huyết Sát Lệ Quỷ đứng bên phải của hắn, vung tay trái, Dơi yêu treo máy đã lâu cũng xuất hiện, đứng trên vai Tề Minh."
Hơn nữa.
Tu vi của Dơi yêu đã treo máy một thời gian dài rồi, cộng thêm linh thạch Tề Minh truyền vào, đã vượt qua kỳ trưởng thành, tiến vào kỳ thành thục.
Nói cách khác.
Dơi yêu đã là Trúc Cơ sơ kỳ rồi.
Tốc độ trưởng thành còn nhanh hơn Tề Minh dự đoán.
Dơi yêu đã đạt đến Trúc Cơ cảnh sơ kỳ, lúc bình thường, hình dáng không thay đổi quá nhiều, chỉ lớn cỡ bàn tay, yên lặng đứng trên vai Tề Minh.
Tuy nhiên.
Sau khi Dơi yêu bước vào trạng thái chiến đấu, trong chớp mắt, hình dáng có thể phóng to gấp nhiều lần.
Linh sủng: Dơi yêu.
Giới thiệu: Dơi yêu đã đạt đến kỳ thành thục, tu vi Trúc Cơ Cảnh sơ kỳ, có thể tiếp tục trưởng thành, sau khi biến thành hình dạng nguyên vẹn, có thể đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ, có công kích sóng âm, công kích độc tố, cận chiến, các loại thủ đoạn đánh úp góc tối khác nhau, sau khi Trúc Cơ thành công, đạt được pháp thuật đặc trưng Âm Ba Bạo.
Xung quanh.
Đệ tử tạp dịch của mười hai Phong đã thương vong không ít, hay tay của ba tên yêu tu kết ấn, xuất hiện từng đạo pháp ấn, liên tiếp đoạt lấy linh hồn.
Gào! Gào!!
Rất nhanh đã có không ít yêu thú để mắt tới phía Tề Minh, từ bốn phương tám hướng có mười mấy yêu thú xông ra đánh giết, mang theo một luồng mùi hôi thối, vô cùng khó ngửi.
Nhưng mà.
Hiện tại hoàn toàn không cần đích thân Tề Minh ra tay.
Chỉ thấy.
Dơi yêu bay lên từ vai Tề Minh, phe phẩy cánh dơi, lấy Dơi yêu làm trung tâm, tạo ra từng đợt sóng âm im ắng, giống như mặt nước lăn tăn, lan rộng ra xung quanh.
Phù! Phù! Phù!!!
Từng con yêu thú xung quanh, đầu bị nổ tung như dưa hấu, đây chính là pháp thuật công kích quần thể, dựa vào sóng siêu âm làm vỡ nát đầu yêu thú xung quanh.
Toàn bộ thi thể không đầu ngã xuống.
Mùi máu tươi ngày càng nồng nặc.
Khặc khặc khặc...
Huyết Sát Lệ Quỷ thừa cơ cắt nuốt toàn bộ khí huyết và tinh khí của những thi thể này, quỷ khí và sát khí trên người trở nên nặng hơn, đã đạt đến trình độ Luyện khí hậu kỳ tầng bảy.
"Linh sủng, đó là linh sủng."
"Vậy mà Tề Minh lại có một con linh sủng."
"Là một con Dơi yêu."
"Mạnh quá, vữa nãy hẳn là công kích siêu sóng âm của Dơi yêu? Trực tiếp làm vỡ nát đầu yêu thú xung quanh, tất cả đều bị giết trong chớp mắt!"
"Con Dơi yêu này đã đạt đến cảnh giới nào?"
Đám đông nhìn qua, vẻ mặt kinh ngạc.
"Chuyện này... chuyện này..."
Khương Thế Thành cũng trợn tròn mắt, nhìn Dơi yêu lượn quanh Tề Minh, trong lòng hết sức khiếp sợ,"Tề sư huynh cũng khoa trương quá."
"Hắn không chỉ có tu vi đạt đến Luyện Khí tầng sáu, là đệ tử tạp dịch có tu vi cao nhất của mười hai Phong, mà còn có Huyết Sát Lệ Quỷ Luyện Khí tầng bảy."