Phản Phái Phải Vô Địch (Dịch)

Chương 38 - Kẻ không thần phục giết, dám phản kháng giết, kẻ phản bác giết

Chương 38 - Kẻ không thần phục giết, dám phản kháng giết, kẻ phản bác giết


"Hừ." Chu Khung cười lạnh một tiếng.
"Các ngươi biết Võ Thần cảnh không, các ngươi có biết Thông Huyền cảnh trên Võ Thần cảnh không?" Chu Khung lạnh lùng hỏi.
Ma Hổ Vương vỗ đầu một cái, cúi mình thi lễ: "Giáo chủ, Thông Huyền cảnh là gì vậy, phía trên Võ Thần thật sự còn có cảnh giới sao?"
"Đương nhiên, phía trên Võ Thần có Thông Huyền, phía trên Thông Huyền còn có nữa, hiện giờ các ngươi ngay cả Võ Đế cũng chưa đạt tới mà đã bắt đầu tự mãn rồi."
"Giáo chủ, Võ Thần cảnh thì đã từng nghe qua, nhưng cao thủ Thông Huyền cảnh sao từ trước tới nay chưa từng nghe nói tới."
“Không ở đại lục này, ở thượng giới, trên Thương Ngô đại lục này còn có một đại lục càng thêm khổng lồ, còn lớn hơn trăm triệu lần so với Thương Ngô đại lục, nơi đó cao thủ nhiều như mây, Võ Thần cảnh tới đó cũng đều là tầng dưới chót mà thôi.”
Tất cả mọi người trong Ma Giáo đều chấn động, không ngờ trên Thương Ngô đại lục còn có thượng giới, thậm chí ngay cả Võ Thần cũng là nhân vật tầng dưới chót, như vậy chút tu vi ấy của đám người mình có là gì, trên mặt đều lộ ra vẻ xấu hổ.
Chu Khung nhìn đám người Ma Giáo phía dưới nói: "Các ngươi đều là tinh anh của Ma Giáo ta, thượng giới thì đã sao, không bao lâu nữa chúng ta cũng sẽ xưng bá một phương ở đó."
"Các ngươi có dám theo bản tọa đi thượng giới xông xáo một phen hay không?"
"Ta Ma Hổ Vương, nguyện theo bước chân của giáo chủ."
"Thanh Long Đường, nguyện theo bước chân của giáo chủ."
"Liên Sinh, nguyện theo bước chân của giáo chủ."
"Bạch Hổ Đường, ~~~~~~~~~ "
"Bạch Hạo Thiên, ~~~~~~~~"
Trên Thiên Ma Sơn vang lên âm thanh đinh tai nhức óc, hóa ra là tiếng nói của đông đảo cao tầng Ma Giáo trong đại điện quá lớn, toàn bộ giáo chúng Ma Giáo trên Thiên Ma Sơn đều nghe thấy.
Ma Giáo giáo chúng cũng nhao nhao quỳ một chân xuống đất, lớn tiếng hô to:
"Ta nguyện theo bước chân của Giáo chủ, chết cũng cam lòng."
"Ta nguyện theo bước chân của Giáo chủ, chết cũng cam lòng."
"Ta nguyện ~~~~~~~ chết cũng ~~ "
Âm thanh khắp núi đồi vang lên, ngay cả chim chóc trên bầu trời cũng không ngừng run rẩy.
Chu Khung ngồi trên ghế Ma Long vỗ ghế, "Tốt lắm, vậy chúng ta trước tiên san bằng đại lục này, rồi lại đi thượng giới."
"Bốn đường Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ ở đâu!"
Bốn người trong đám người cùng đứng lên đáp: "Thuộc hạ có mặt!"
"Truyền lệnh cho bốn đường các ngươi mang theo đệ tử toàn diện tiến công đại lục.
Kẻ không thần phục giết,
Ai dám phản kháng thì giết.
Ai dám phản đối giết
Bổn tọa cho các ngươi thời gian ba năm, ba năm sau ta hy vọng toàn bộ đại lục chỉ có âm thanh của Ma Giáo ta."
"Tuân lệnh!"
"Thập Nhị Ma Vương ở đâu? Các đại Hộ pháp ở đâu?"
Trong đám người lại đứng ra một nhóm người đáp: "Thuộc hạ có mặt!"
"Truyền lệnh các ngươi hiệp trợ từ bên cạnh, không được sai sót."
"Tuân lệnh."
"Liên Sinh, lần này vẫn là ngươi thống lĩnh toàn cục, chớ để ta thất vọng."
"Tuân lệnh!" Liên Sinh đứng bên cạnh Chu Khung cung kính đáp.
"Hệ thống, phải chăng ta đã tích lũy được rất nhiều lần rút thưởng cao cấp rồi."
Hiện có ba mươi sáu lần rút thưởng sơ cấp, có thể đổi thành ba lần rút thưởng cao cấp.
Rút hết đi!
Thời gian trôi qua nhanh tựa mũi tên.
Ở phía đông một tòa thành trì của Đại Hoang vương triều, bên trong một khách điếm Duyệt Lai, mấy nam tử mặc áo trắng ngồi ở góc ăn cơm, nhỏ giọng trò chuyện, thỉnh thoảng liếc nhìn xung quanh.
“Bạch sư huynh, chúng ta không thể ở lại vương triều Đại Hoang này nữa, quá nguy hiểm, phải lập tức rời đi!”
“Bây giờ có thể đi đâu đây, khắp thiên hạ đều là người của Ma Giáo, nghe nói vương triều Đại Hoang cũng đã sắp không chịu nổi công kích của Ma Giáo.”
“Thực sự không được, chúng ta đầu hàng đi.”
"Hỗn láo, yêu nhân Ma Giáo tàn sát tông phái ta, sao có thể đầu hàng. Ta quyết định đến Đại Vũ vương triều, nghe nói bên đó còn có thể chống lại Ma Giáo. Các ngươi cùng đi chứ?" Một thanh niên tóc húi cua tức giận nói.
Mấy người còn chưa kịp trả lời, cửa lớn khách điếm đột nhiên bị đá văng, một đám Cẩm Y vệ mặc Ngư Long phục, thắt lưng đeo Tú Xuân đao ùa vào vây quanh mấy người.
Người được gọi là Bạch sư huynh trong số họ vội vàng tiến lên mấy bước, nhìn vị Cẩm Y vệ cầm đầu nói: "Vị Cẩm Y vệ đại nhân này, không biết vì sao lại vây quanh mấy người bọn ta, chúng ta cũng không hề xúc phạm pháp luật của Đại Hoang vương triều."
Thiên hộ Cẩm Y Vệ cầm đầu cười lạnh một tiếng: "Phạm tội hay không đâu phải do ngươi nói, ta khuyên các ngươi bó tay chịu trói, đừng uổng phí công sức."
Thiên hộ phất phất tay "Lên cho ta, nếu có phản kháng, giết không cần hỏi!"
Mấy người áo trắng xem như đã thấy rõ, việc này căn bản không phải là đến bắt bọn họ, mà là đến giết bọn họ, lập tức cầm lấy trường kiếm liều mạng chống cự, đáng tiếc Bạch sư huynh mạnh nhất trong mấy người cũng mới Võ Hầu cảnh. Đối mặt với vây công của mấy chục tên Cẩm Y Vệ tinh anh, chưa đến nửa nén hương đã thân tử đạo tiêu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất