Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 47: Man Hoang Sơn Mạch

- Cái kia, để sư huynh ta suy nghĩ thật kỹ đã. Hiện tại, Phương Húc cũng rất nhức đầu, tuy từ nhỏ hắn đã sống ở thành Du Lâm, sau đó càng bái nhập Thiên Thánh tông, nhưng nếu hỏi hắn đi đến Man Hoang sơn mạch thế nào thì hắn thật không biết, dù sao khi đó tu vi của hắn mới Thối Thể cảnh, làm nhiệm vụ cũng chỉ ở trong tông, thật sự chưa từng đi ra ngoài. - Sư huynh, ngươi nghĩ ra chưa? Ngô Hoành thấy sư huynh trầm tư cả buổi, hô lên một tiếng. - A, cho ta suy nghĩ thêm một chút nữa. - Vương Đằng vốn đang lén lút đi theo sau nhất thời thì gấp gáp, hai tên tiểu tử thúi này, chút chuyện nhỏ như vậy mà cũng có thể làm khó bọn họ nữa. Vương Đằng tại hệ thống không gian cẩn thận tìm một chút, rốt cục phát hiện một trương khu vực địa đồ. Đây là năm đó khi hắn vừa tới đây sưu tập, chuẩn bị để thuận tiện sau này chạy trốn. Cái đồ chơi này lúc trước hắn nhìn hồi lâu cũng không hiểu, chủ yếu vẫn là bởi vì hắn là loại mù đường, chính là cái loại người nhìn bản đồ mà còn đi lạc. Đương nhiên hắn vẫn giữ lại địa đồ là vì lúc trước hắn đã bỏ ra 5 viên Thối Thể Đan để mua. - Khụ khụ, Phương Húc, Ngô Hoành, vi sư nhớ còn có vài việc chưa bàn giao với các ngươi. Vương Đằng từ Thiên Thánh tông sải bước đi ra. - Sư tôn, sao ngài lại tới đây? - Vi sư vừa nghĩ ra các ngươi còn chưa đi ra khỏi Thiên Thánh tông bao giờ nên chắc là không biết rõ đường xá xung quanh nơi đây, cho nên chuẩn bị cho các ngươi một tấm bản đồ. Nói xong, Vương Đằng lấy ra một tấm bản đồ từ trong không gian hệ thống. - Tạ cảm ơn sư tôn! - Ừm, vậy vi sư đi về trước. Vương Đằng quay người đi vào trong Thiên Thánh tông. - Nơi này, Man Hoang sơn mạch ở đây, khoảng cách Thiên Thánh tông cũng không phải là rất xa, đại khái nửa ngày đã có thể đuổi tới. Man Hoang sơn mạch ở phía tây của Thiên Thánh tông, cách Thiên Thánh tông khoảng 200 dặm, xem như một căn cứ nhỏ của Yêu thú tộc. Man Hoang sơn mạch chiếm diện tích đến mấy chục ngàn cây số, cũng được cho là một hiểm địa có tiếng ở quận Thanh Lâm, cho nên ở xung quanh có không ít gia tộc và môn phái, giống như Thiên Thánh tông, Kim Đỉnh môn, Âm Dương Hợp Hoan Tông, Cuồng Đao môn, La gia. . . Là một hiểm địa, những môn phái và gia tộc xung quanh đương nhiên không thể không phái môn nhân đệ tử tiến đến lịch luyện, ngay cả quận Thanh Lâm cũng có người đến rèn luyện. Chỗ sâu Man Hoang sơn mạch vẫn rất nguy hiểm, tục truyền bên trong có Yêu thú Thiên Võ cảnh sinh tồn ở trong đó, đương nhiên cho tới bây giờ chưa có ai nhìn thấy, hoặc là người nhìn thấy đều đã chết rồi. Ngày này, biên giới Man Hoang có hai thiếu niên đi tới, một thiếu niên mày kiếm mắt sáng, phong thần như ngọc, trong tay còn cầm một cái quạt giấy, mặc áo bào trắng, xem ra cũng là thiếu gia của đại gia tộc; một thiếu niên khác dáng người khôi ngô, bắp thịt cả người nhô lên, xem xét khí lực vô cùng lớn, chính là Phương Húc và Ngô Hoành từ Thiên Thánh tông chạy tới. - Sư đệ, hình tượng này của ngươi có chút quá khoa trương, đặc biệt quá rõ ràng. Thiếu niên mày kiếm mắt sáng mở miệng nói ra. - Sư huynh, bộ dáng này của ngươi cũng cũng không khá hơn ta chút nào, dung mạo này của ngươi quá xinh, rất dễ dàng chiêu phong dẫn điệp. Nam tử dáng người khôi ngô mở miệng trả lời. - Khục, tốt, nếu đã như vậy thì cứ như vậy đi, chúng ta nhanh đuổi đi vào, sư huynh ta còn chưa tới qua Man Hoang sơn mạch bao giờ, nghe nói nơi này khắp nơi đều có thiên tài địa bảo. - Được. Nhưng hai người không biết là ở phía sau bọn hắn còn ẩn giấu đi một nam tử trung niên diện mạo cưc kỳ phổ thông đang nghiến răng nghiến lợi nhìn hai người. - Hai tên tiểu tử thúi này, dùng Thiên Huyễn Bách Biến Thuật thay đổi dung mạo dáng người lại thay đổi thành đặc biệt như vậy, chờ các ngươi trở về xem vi sư trừng phạt đám các ngươi như thế nào. Bên trong Man Hoang sơn mạch có hơn mười ngàn chủng loại Yêu thú, thực lực cũng trải rất rộng, thực lực của Yêu thú phía ngoài nhất từ Thối Thể cảnh đến Tụ Khí cảnh. Hai ngày này thời gian, hai người Phương Húc và Ngô Hoành cũng chỉ lịch luyện bên ngoài Man Hoang sơn mạch, tuy bọn họ ẩn giấu đi một bộ phận thực lực, nhưng Yêu thú khu vực bên ngoài này đúng là quá yếu, không có chút tác dụng lịch luyện nào. - Sư đệ, chúng ta có nên đi chỗ sâu một chút không? Yêu thú bên ngoài Man Hoang sơn mạch cũng quá yếu. - Được, sư huynh, bên ngoài đúng là không có tác dụng lịch luyện đối với chúng ta. Sau đó, hai người lòng tin mười phần tiếp tục xuất phát về chỗ sâu Man Hoang sơn mạch. Sau khi hai người tiến về chỗ sâu trong Man Hoang sơn mạch, một đường cũng gặp phải một số Yêu thú thực lực cường đại, thực lực thấp nhất cũng đạt đến cấp 3 hậu kỳ, thậm chí hai người còn phát hiện một Yêu thú cấp 4 trung kỳ, con Yêu thú này chính là tương đương với Ngưng Nguyên cảnh tầng năm của con người.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất