Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 9: Tông Chủ, Ta Có Một Yêu Cầu Nho Nhỏ (Phần 2)

Chuyện này khiến tình hình giữa hai môn phái càng như nước sôi lửa bỏng, muốn là ở bên ngoài đụng phải, khẳng định là tràng diện không chết không thôi. Đương nhiên chủ yếu nhất là không có chất béo để kiếm, còn không cướp được người về, cho nên mấy năm này đều không có trưởng lão nào nguyện ý tự mình ra ngoài dẫn đội thu nhận đệ tử. Có nhiều việc phiền phức, còn phải nơm nớp lo sợ, nếu không chiêu mộ đủ nhiều đệ tử thì còn phải gánh trách nhiệm, ai thèm nguyện ý làm chuyện này chứ? Tông chủ Thiên Thánh tông không nhịn được nhíu mày, nói: - Thiên Thánh tông ta có nhiều trưởng lão như vậy, chẳng lẽ không có một ai nguyện ý đứng ra cống hiến cho tông môn sao? Phía dưới đại điện mặt vẫn hoàn toàn yên tĩnh. Qua một hồi lâu, có thể là nhìn thấy vẻ mặt tông chủ càng ngày càng khó coi, một trưởng lão nội môn đầu tóc trắng xoá đứng lên, run rẩy nói: - Khụ khụ, tông chủ, lão hủ đi đứng không tiện, thực sự không thể tiếp nhận trách nhiệm này được, nhưng mà lão hủ ngược lại là có một đề nghị. - Từ trưởng lão, ngươi nói ta nghe một chút. - Ta thấy không bằng để trưởng lão mới lên cấp tiếp nhận chức trách lớn này đi , cũng có thể thừa cơ hội này được thêm kiến thức, ta thấy trưởng lão Vương Đằng của núi Vô Danh Vương cũng rất không tệ. Từ trưởng lão một hơi không mang theo thở dốc nói xong. - Ừm, không tệ không tệ, Từ trưởng lão đề nghị rất đúng trọng tâm, không biết ý của Vương trưởng lão như thế nào? Tông chủ Thiên Thánh tông liếc nhìn Vương Đằng đang ở trong đám người một cái. Vương Đằng vốn đang ở phía dưới mò cá nghe thấy Từ trưởng lão và tông chủ nói vậy thì nhất thời thanh tỉnh lại. Hắn ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, chỉ thấy một số trưởng lão ngoại môn xung quanh đều lặng lẽ cách xa hắn, ngay cả Lưu Thành vốn đứng bên cạnh hắn cũng cách xa hắn. - Chuyện này, tông chủ, gần đây thân thể ta có chút không thoải mái, sợ rằng không đảm nhiệm được chức trách lớn như thế. Vương Đằng nói xong tức thời ho khan vài tiếng. - Như vậy à, vậy thì ngươi đi đến chỗ tông vụ lĩnh một bình Liệu Thương Đan, nhưng mà nhiệm vụ này Vương trưởng lão ngươi vẫn không thể không làm, mấy năm này ngươi đều không đi ra khỏi tông môn một bước, vừa vặn thừa cơ hội này ra ngoài có thêm kiến thức. Tông chủ một mặt chính khí nói. - Tông chủ, tu vi của ta mới Chân Nguyên cảnh, nếu như gặp phải trưởng lão của Kim Đỉnh môn, tuy ta có thể đấu với đối phương, mất đi mạng nhỏ là chuyện nhỏ, nhưng nếu làm mất mặt mũi của Thiên Thánh tông, làm lỡ đại sự thu nhận đệ tử mới của tông môn, ngươi xem có nên đổi thành một trưởng lão có thực lực thâm hậu hay không? - Vương trưởng lão quả nhiên biết suy nghĩ vì tông phái, nhưng mà ngươi yên tâm, đi và mấy vị trưởng lão nội môn đã nhất trí quyết định, lần này sẽ do Vương trưởng lão ngươi dẫn đội, ngày mai sẽ xuất phát đi thu nhận đệ tử, sớm hơn những năm qua một tháng, xác suất gặp phải trưởng lão Kim Đỉnh môn rất nhỏ. Tông chủ Thiên Thánh tông như đã tính trước nói. Mẹ nó, mấy tên mõ già này tuyệt đối đã quyết định từ sớm rồi. Nhìn thấy chuyện này không thể từ chối, Vương Đằng đành phải bất đắc dĩ đồng ý. - Được. - Tốt, Vương trưởng lão không hổ là trụ cột của Thiên Thánh tông ta, vậy thì chuyện này sẽ giao cho ngươi. tông chủ Thiên Thánh tông cười lớn nói. - Tông chủ nói rất đúng, Vương trưởng lão là trụ cột của Thiên Thánh tông ta. - Đúng vậy, đúng vậy. Trong lúc nhất thời, phía dưới đại điện cũng náo nhiệt lên. - Tông chủ, ta có một yêu cầu nho nhỏ, mong rằng ngươi có thể đáp ứng. Vương Đằng nói với tông chủ Thiên Thánh tông. - Yêu cầu gì, Vương trưởng lão ngươi cứ nói, chỉ cần không phải yêu cầu quá phận thì bản tông chủ đều đáp ứng. - Đúng vậy, Vương trưởng lão, ngươi nói một chút đi. - Tông chủ, ta cảm thấy nhiệm vụ này chỉ một mình ta dẫn đội không quá an toàn, ta muốn tìm thêm một trưởng lão nữa đi cùng ta, như vậy cho dù có xảy ra chuyện gì thì cũng thuận tiện xử lý. Nghe được câu này, trong đại điện nhất thời an tĩnh lại. Lúc này, một trưởng lão ngoại môn có mái tóc hoa râm đi tới nói: - Tông chủ, lão phu đột nhiên nhớ ta và Thúy Hoa trưởng lão của Âm Dương Hợp Hoan Tông sát vách đã hẹn sẽ cùng nhau nghiên cứu thảo luận võ học, có thể cần gần hai tháng nên tạm thời không thể tận lực vì tông môn được. Mẹ nó, thân thể này của ngươi, nếu như đi Âm Dương Hợp Hoan Tông nghiên cứu thảo luận võ học một tháng thì còn có thể đứng lên được sao? Không phải Vương Đằng xem thường vị lão giả này, chủ yếu là đạo hạnh của đám nữ yêu tinh ở tông phái sát vách kia thật sự là quá cao thâm, ngay cả thanh niên như hắn cũng chưa chắc chịu được. Lấy thể chất của vị lão giả này có lẽ một tháng sau toàn tông đều có thể khai tiệc. Tông chủ Thiên Thánh tông hơi nhăn mày, mặc dù biết vị trưởng lão này đang nói láo, nhưng hắn cũng không nói thêm gì.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất