Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 18: Sao Lại Không Có Một Người Nào Thông Minh Vậy?

Thời gian kế tiếp, Vương Đằng cũng không trở về phòng tu luyện nữa mà đi đến quảng trường chủ trì công việc thu nhận đệ tử với Lưu Thành. Cửa thành. 

Vương Đằng từ xa nhìn bóng lưng Thương Ưng, nói với mấy người sau lưng: 

- Đi thôi, chúng ta tăng thêm tốc độ, nhanh đi đến thành trì tiếp theo thu nhận đệ tử.

 - Vâng, Vương trưởng lão. Lúc này, ở phía sau hắn chỉ có Liễu chấp sự và nàm tên đệ tử ngoại môn, còn về mấy đệ tử còn lại và máy tên đệ tử vừa mới tuyển nhận thì do Lưu Thành chỉ huy trở về Thiên Thánh tông. Một đoàn người cười thớt ngựa vừa mới mua, được Liễu chấp sự chỉ huy tiến đến thành thành Du Lâm gần nơi này nhất. 

- Bẩm báo Vương trưởng lão, từ thành Du Dương truyền đến tin tức, Thiên Thánh tông thu nhận đệ tử ở thành Du Dương, đãphát hiện một tên đệ tử có thiên phú màu tím. 

- Cái gì? Không phải còn chưa tới thời gian thu nhận đệ tử sao? Tại sao Thiên Thánh tông lại đi thu nhận đệ tử rồi? Chuyện xảy ra khi nào? Bây giờ người của Thiên Thánh tông ở đâu? Một lão giả to con vội vàng hỏi. - Hỏi bầm trưởng lão, chuyện này vừa xảy ra sáng hôm nay, mấy người của Thiên Thánh tông vừa mới khởi hành chuẩn bị trở về Thiên Thánh tông. 

- Tốt, ta đã biết, Thiên Thánh tông quả là một đám âm hiếm... 

Âm thanh của Vương trưởng lão xa xa truyền đến, lúc này hắn đang thi triển thân pháp chạy về núi của tông chủ.

- Môn chủ, xảy ra chuyện lớn rồi, đám tiểu nhân âm hiểm Thiên Thánh tông kia đã thu nhận đệ tử ở thành Du Dương, đồng thời phát hiện một đệ tử có tư chất đạt tới màu tím, bây giờ bọn họ đang chuẩn bị trở về Thiên Thánh tông. 

Vừa mới leo lên núi tông chủ, Vương trưởng lão lớn giọng rống lên: 

- Ngươi nói cái gì? Thiên phú màu tim? 

Một gã đại hản đầu trọc cao lớn thô kệch bay lên không trung, âm thanh quanh quẩn phía trên núi tông chủ. 

- Vậy ngươi còn không mau dẫn người đi ngăn cản, còn ở đây làm gì?

- Vâng, môn chủ, ta sẽ lập tức dẫn người đi ngăn cản. 

Vương trưởng lão vội vội vàng vàng xông ra khỏi núi tông chủ. 

- Ai, sao Kim Đỉnh môn vẫn không có một người nào thông minh một chút chứ? 

Môn chủ Kim Đỉnh môn sở lấy đầu hỏi của mình, bất đắc dĩ nói. 

- Nhìn Thiên Thánh tông của người ta xem, toàn là những người âm hiểm giảo hoạt, nhất là lão âm B mia, nếu không phải lúc trước hần quá âm hiểm thì mình đã sớm song túc song tê với Yên Nhiên... 

Chỉ chốc lát sau, trong Kim Đỉnh môn đã bay ra mấy con Yêu thú Thương Ưng và một chiếc phí chu, bay về phương hướng Thiên Thánh tông. 

- Liễuchấp sự, chuyện thu nhận đệ tử sẽ giao cho các ngươi, tận lực tăng thêm tốc độ, sau một ngày chúng ta sẽ trở về Thiên Thánh tông. 

Cửa thành Du Lâm, Vương Đằng nói với Liễu chấp sự ở bên cạnh. 

- Vương trưởng lão, thời gian một ngày có phải quá ngắn hay không, tin tức còn chưa truyền ra nữa, huống chỉ vẫn còn hai tòa thành trì chưa đi thu nhận đệ tử, chỉ sợ chúng ta không hoàn thành được được nhiệm vụ. 

- Chuyện ấy ngươi không cần lo lắng, chỗ tông chủ ta sẽ nói cho, ta vừa mới nghĩ tới, vẫn có chút không yên lòng tông môn, nếu như đám măng phu của Kim Đỉnh môn biết chuyện này, còn không biết sẽ làm xây ra chuyện gì đâu, chúng ta vẫn là về sớm một chút thì tốt hơn. 

- Vâng, Vương trưởng lão, ta nhất định sẽ tăng thêm tốc độ thu nhận đệ tử. 

Liễu chấp sự và mấy tên đệ tử ngoại môn sau lưng nhất thời nói lòng tôn kính. 

Nhìn xem, đây chính là trưởng lão của Thiên Thánh tông bọn họ, tỉnh thần bảo vệ tông môn đáng khen cô nào, đáng để bọn hắn học tập. 

- Tốt, hiện tại các ngươi đi thu nhận đệ tử đi, ta muốn đi đi loanh quanh trong thành Du Lâm một mình, nhìn xem có hạt giống tốt nào không, chờ sau đó ta sẽ đi tìm các ngươi. 

- Vâng, Vương trưởng lão. 

Sau đó, Vương Đằng mở ra "Ra-đa" bắt đầu đi khắp thành Du Lâm, Liễu chấp sự mang theo năm tên đệ tử ngoại môn còn lại đi thu nhận đệ tử. 

- Tốc độ nhanh một chút, nhất định đừng để đám tiểu nhân âm hiểm Thiên Thánh tông trở về Thiên Thánh tông. 

- Đợi chút nữa chúng ta chia làm bốn đội, mỗi đội trông coi một phương hướng.

...

- Tông chủ, chúng ta phát hiện một tên đệ tử thiên tài có thiên phú màu tím ở thành Du Dương, hiện tại đang trên đường trở về, ngươi xem có cần phải người tới tiếp ứng hay không? 

Giờ phút này, Lưu Thành đứng trên lưng Thương Ưng, trong tay cầm một khối ngọc phủ. 

Ngọc phù này gọi là Truyền Tin phù, có thể truyền tin tức trong khoảng cách nhất định. 

Diện tích thành Du Lâm lớn hơn thành Du Dương không ít, xem như là thành trì lớn thứ hai trong bốn đại thành trì quanh đây. 

Lúc này, Vương Đằng đang đi trên đường tìm kiếm thiên tài thích hợp. 

- Hệ thống, còn chưa phát hiện sao? 

- Không có. 

-...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất