Chương 3: Tương lai còn dài, xin phép về trước(1)
“Cậu là ông chủ lớn, sao mà gặp khó khăn được.” Hứa Du Nhu cười cười.
“Thế sự vô thường, khó mà nói lắm.”
“Tôi chỉ là phụ nữ, không giúp được gì lớn lao, nhưng nếu cậu cần giúp thì cho dù phải nhảy vào đâu sôi lửa bỏng thì tôi nhất định cũnToàn bộ quá trình Hứa Du Nhu đều theo sát để đưa dụng cụ cho Vương Chấn Hưng, ánh mắt vẫn luôn đặt trên người Vương Chấn Hưng.
Không thể không nói, đàn ông lúc làm việc nghiêm túc thì rất đẹp trai.
Đặc biệt là khi Vương Chấn Hưng vốn là ông chủ lớn của một công ty, nhưng lại không ngại bẩn ngại mệt làm mấy loại chuyện tay chân thế này.
Hứa Du Nhu nhìn, trong lòng đầy cảm động.
[ Hảo cảm của nhân vật quan trọng Hứa Du Nhu với ký chủ +5, tổng mức độ hảo cảm hiện tại là 55 ( Rung động ). Chúc mừng ký chủ đã nhận được 100 điểm phản công.]
[ Bảng thuộc tính năng lực của ký chủ đã được mở, có thể xem bất cứ lúc nào.]
Vương Chấn Hưng đang rửa tay, trong đầu đột nhiên vang lên một giọng nói ngọt ngào đáng yêu của một cô gái.
Đương nhiên anh không hề xa lạ gì với âm thanh này.
Đây là âm thanh của hệ thống.
Sau khi kết nối với hệ thống, Vương Chấn Hưng lập tức mở ra xem thử.
[ Ký chủ: Vương Chấn Hưng ]
[ Giá trị may mắn: 36 (Lưu ý: Giá trị may mắn thông thường là 50) ]
[ Hào quang phản diện: 166 ]
[ Điểm phản công: 100 ]
[ Giá trị chiến đấu: 86 (Lưu ý: Giá trị chiến đấu của một người đàn ông trưởng thành bình thường là 50) ]
[ Giá trị quyến rũ: 93 (Lưu ý: Giá trị quyến rũ của một người đàn ông trưởng thành bình thường là 50) ]
[ Kỹ năng đặc biệt: Không có ]
Nhìn lướt qua các thuộc tính trên bảng, lần đầu tiên Vương Chấn Hưng muốn phàn nàn một chút về giá trị may mắn.
Người bình thường có giá trị may mắn là 50, nhưng anh chỉ có 36?
Chẳng trách trong cốt truyện gốc anh lại là nhân vật phụ làm bia đỡ đạn.
Chỉ số may mắn của nhân vật chính thường rất cao, sao anh đánh bại được nhân vật chính đây?
[ Ký chủ không cần nản lòng, thông qua cách chèn ép nhân vật chính, thay đổi cốt truyện giành lấy người hoặc vật phẩm vốn thuộc về nhân vật chính, có thể cướp lấy giá trị may mắn của nhân vật chính, từ đó chuyển hóa thành giá trị may mắn của ký chủ. ]
‘Cũng được đấy chứ.’
Vương Chấn Hưng âm thầm gật đầu, sau đó hỏi hệ thống.
'Hào quang phản diện ngoại trừ dễ hấp dẫn giá trị hận thù của nhân vật chính ra thì còn có tác dụng gì nữa?’
[ Hào quang phản diện có tác dụng áp chế sự uy hiếp của nhân vật chính và nhân vật phản diện, thậm chí còn có thể làm cho nhân vật chính và phản diện phải khuất phục, có điều với tiền đề là điểm hào quang phản diện của ký chủ phải đủ cao, nếu số điểm hào quang chênh lệch càng nhiều thì tác dụng của áp chế và uy hiếp sẽ càng rõ.
Tương đương, nếu chỉ số hào quang phản diện của ký chủ thấp thì sẽ dễ dàng bị nhân vật chính và phản diện khác áp chế, nhưng nếu mà làm chuyện ác thành công thì giá trị phản diện sẽ tăng lên, ký chủ cố lên nha! ]
[ Có điều vẫn phải nhắc nhở ký chủ, chỉ số hào quang phản diện của ký chủ bây giờ cực kỳ thấp, nếu làm chuyện ác quá thì có thể sẽ gặp phải báo ứng, thậm chí còn bị sét đánh luôn . ]
'Có nghĩa là nếu không muốn làm bia đỡ đạn, thì phải cố gắng làm chuyện ác… Nhưng đã là biến thành thân phận phản diện rồi thì chắc không thể làm việc tốt đâu đúng không?’
Vương Chấn Hưng đã nhanh chóng hiểu ra, hỏi tiếp:
'Còn cái điểm phản công thì sao?’
[ Có thể lấy điểm đó đổi lấy các loại năng lực và vật phẩm ở cửa hàng của hệ thống, chỉ cần có nhiều điểm, thậm chí ký chủ còn có thể đổi lấy năng lực của nhân vật chính đang sở hữu. ]
'Vậy 100 điểm kia có thể đổi được cái gì?’ Vương Chấn Hưng chờ mong hỏi.
[ Dạ thưa ký chủ, không đổi được cái gì hết, vật phẩm trong cửa hàng của hệ thống có giá thấp nhất là 1000 điểm. ]
Sau khi hỏi xong, Vương Chấn Hưng đã hơi hiểu cách chơi của hệ thống này.
Rửa tay xong, Vương Chấn Hưng tắt vòi nước.
Hứa Du Nhu cầm một cái khăn lông tới đưa cho anh lau tay.
Lau tay xong, Vương Chấn Hưng theo bản năng ngửi khăn lông.
Khăn lông có một mùi rất thơm.
"Treo ở đâu vậy?” Vương Chấn Hưng giơ chiếc khăn trong tay lên hỏi.
"Đưa cho tôi đi.” Hứa Du Nhu cầm lấy khăn, nhìn khuôn mặt Vương Chấn Hưng rồi nói: "Trên má trái của cậu dính chút bẩn.”
“Thế à?”
Vương Chấn Hưng lau má bên trái, lau mấy lần cũng không lau tới.
"Để tôi giúp cậu.” Hứa Du Nhu cầm khăn bước tới dịu dàng lau mặt cho Vương Chấn Hưng.
Chắc là lúc nãy đổi bóng đèn nên mặt Vương Chấn Hưng bị dính một tí bụi.
Động tác Hứa Du Nhu rất cẩn thận, vừa giúp Vương Chấn Hưng lau bụi vừa ngắm nhìn khuôn mặt anh.
Sau khi nhìn chăm chú một lúc chị mới nhận ra mình hơi thất thố, vội vàng dời mắt đi.
"Hôm nay cậu vất vả rồi, cảm ơn nhé.” Hứa Du Nhu giặt khăn xong, treo lên sào ở bên ngoài, nói với Vương Chấn Hưng.
“Đừng khách sáo, chúng là bạn cũ mà, có điều nếu chị khó xử quá thì sau này tôi mà có gặp khó khăn, chị nhớ giúp đỡ tôi nhé.”
Sau này chắc chắn nhân vật chính sẽ trở mặt, Vương Chấn Hưng phải đề phòng trước, thử thăm dò thái độ của Hứa Du Nhu một chút.