Edit: LinhladyCung Hân lẳng lặng nhìn Mạc Vân Quả, anh muốn từ trên người cô dấu vết nói dối, tìm ở đó một chút tình yêu.
Nhưng mà…… Không có, cái gì cũng không có.
Gương mặt kia chỉ có lạnh lẽo, cặp mắt kia, cũng chỉ có lạnh lẽo.
Cung Hân lập tức bình tĩnh lại, trái tim bỗng nhiên chợt lạnh.
Anh cầm lấy bài thi, tập trung giúp Mạc Vân Quả giảng giải.
Cung Hân coi như là một thầy giáo giỏi, đem nội dung của bài văn phân tích rất tốt, ít nhất Mạc Vân Quả nghe hiểu, cũng lý giải được.
Cung Hân không có hỏi lại Mạc Vân Quả vấn đề khác, anh bình tĩnh giống như chuyện lúc trước chưa từng xảy ra.
Mạc Vân Quả cũng mừng rỡ tự tại, tuy rằng không hiểu lắm vì sao lại trả lời câu hỏi như vậy, nhưng Cung Hân nói rất có đạo lý……
Hai tiết cứ như vậy kết thúc, Cung Hân cũng chính thức hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Khi chuẩn bị đi, Cung Hân hỏi Mạc Vân Quả một câu như vậy.
“Hiện tại em, còn thích anh sao?”
Nhưng không có chờ Mạc Vân Quả trả lời, anh đã vội vàng rời đi, tấm lưng kia, nhìn qua có vài phần chật vật.
Các môn sau cũng khá nhẹ nhàng, nhẩm tính ngày, còn có hai tuần nữa sẽ đến kì thi, các môn khác đối với Mạc Vân Quả không thành vấn đề, chỉ có môn ngữ văn thì không được tốt lắm
Buổi tối, lại là Hách Trường Nhạc cùng cô ăn cơm chiều, sau đó lại mang cô về nhà.
Mạc Vân Quả không biết đó là, hiện tại trong trường học đều ở truyền lưu tai tiếng của cô cùng Hách Trường Nhạc.
Mà tai tiếng này, cũng tự nhiên mà truyền tới lỗ tai Cung Hân.
Tuy rằng Cung Hân là giám đốc của công ty lớn, nhưng bản thân vẫn muốn hoàn thành việc học.
Chỉ là bởi vì ngày thường bận quá, anh cũng chỉ học vài tiết mà thôi.
Bình thường Cung Hân thành tích rất tốt, các bài thi hàu như đều là 100 điểm.
Ngoại trừ lý do không hay đi học, các học sinh khác thua xa anh!
Nói cách khác, Cung Hân và Mạc Vân Quả trở thành đối thủ trở thành thủ khoa.
Mà chuyện này, Mạc Vân Quả cũng từ trong miệng Hách Trường Nhạc nghe được.
Một tuần tiếp theo, các tiết ngữ văn, Cung Hân đều sẽ đơn độc giúp Mạc Vân Quả học bù, anh chưa từng hỏi cô cái gì ngoài vấn đề học tập, cái khác rất ít cùng Mạc Vân Quả giao lưu.
Hách Trường Nhạc mỗi ngày đều sẽ bồi cô cùng nhau ăn cơm, sau đó đưa cô về nhà.
Nói đến cũng khéo, Cung Hân cùng Hách Trường Nhạc chưa từng gặp trực diện lần nào.
Khi các thời gian thi đại học một tuần, bởi vì cô giáo có việc, tiết ngữ văn bị đẩy xuống cuối.
Còn Hách Trường Nhạc bởi vì cô giáo xin nghỉ, tan học cũng sớm, vì thế……
Hách Trường Nhạc cùng Cung Hân chạm mặt nhau ở cửa văn phòng.
Thời điểm Cung Hân nhìn thấy Hách Trường Nhạc, suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu đó là: Tình địch!
Mà một khắc kia khi Hách Trường Nhạc nhìn thấy Cung Hân, trong đầu suy nghĩ đầu tiên nhảy ra đó là: Tra nam!
“Oa oa oa! Cái này xem như tình địch gặp mặt hết sức đỏ mắt sao!”
“Oa oa oa! Muốn đánh nhau sao? Muốn đánh nhau sao!”
“Kích động kích động!”
“ Muốn diễn tình cảm mãnh liệt sao! Hàng phía trước tránh ra, để ta phóng tới!”
“Đoán xem tiểu Quả Quả nhà ta sẽ nghiêng về phía ai?”
“ Cái này còn cần phải đoán sao? Quyết đoán tiểu hoàng mao a!”
“Tiểu hoàng mao! Tiểu hoàng mao! Tiểu hoàng mao!”
“Tất cả mọi người đều bình tĩnh một chút được không……”
“Vì sao phải bình tĩnh! Everybody lên!”
Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên hưng phấn, tỏ vẻ: Tất cả mọi người đều động kinh, chỉ có cô là bình thường!
- ------