Chương 298
Đao Thần
Chiến Đế chậm rãi đứng lên. Tại khoảnh khắc này, vô số ánh mắt căng thẳng đều tập trung vào người hắn. Bên phía Đao vực, vài nhân thực có thực quyền cũng cứng đờ toàn thân. Một nhân vật Thần cấp hậu kỳ có thể cải biến toàn bộ thế cục. Phong Vân Vô Kỵ đã giữ chân Chiến Đế rất lâu, nhưng cuối cùng hắn cũng đã thất bại.
Một chiêu Luân Hồi quyết của Quân Thiên Thương đã khiến cho trận doanh đông nghịt của Chiến tộc trống hơn phân nửa, vậy thì Chiến Đế võ công còn cao hơn so với Quân Thiên Thương sẽ ra sao?
Điều này không ai biết.
Chiến Đế khẽ thở dài một tiếng, thanh âm không lớn, thậm chí có thể nói là trầm thấp, nhưng lại khiến cho rất nhiều người toàn thân run lên.
"A!"
Không thể chịu nổi loại áp bức này, chúng cao thủ Thần cấp của Đao vực rốt cuộc hét lớn một tiếng, từ hậu phương Đao vực lao đến phía trước Chiến Đế cung không xa, căng thẳng nhìn chằm chằm vào Chiến Đế.
Tại khoảnh khắc khi Chiến Đế đứng thẳng dậy, tất đều cảm giác được một cỗ khí thế như ngọn núi đè ép xuống…
"Rắc rắc!"
Mà ngay lúc này, chúng cao thủ Thần cấp của Đao vực chung quanh lại chậm rãi quỳ xuống. Mặc dù chân khí trong cơ thể bọn họ vận chuyển cực nhanh, cố gắng chống lại cỗ áp lực đè ép trên linh hồn này, nhưng sự thực chứng minh, trứoc mặt khí thế và áp lực cường đại đến khó tin, tất cả sự phản kháng đều là vô ích.
Một cỗ khí thế và áp lực hùng hậu đè xuống trên vai những cao thủ Thần cấp đang quỳ sát đất, tất cả mọi người đều đổ mồ hôi lạnh.
"A!"
Một tiếng hét thảm bỗng nhiên vang lên. Cách đó không xa, một nam tử mặc trang phục của đệ tử Kiếm vực vừa mới xuất hiện tại Đao vực, còn chưa hiểu được chuyện gì xảy ra, trong lòng bỗng nhên đau đớn, không nhịn được kêu thảm một tiếng. Một vòi máu như thủy triều không bị kiềm chế từ trong miệng hắn phun ra, sau đó hai mắt lồi lên, ngã sụp xuống đất, huyết thủy như mồ hôi từ các lỗ chân lông trên toàn thân thấm ra.
- Ta cũng không muốn ra tay, các ngươi không nên ép ta…
Chiến Đế lạnh lùng nói, phất tay áo chắp tay mà đứng:
- Bọn họ đều đã tiến vào bên trong lĩnh vực quyết một trận sinh tử. Các ngươi cứ như trẫm lẳng lặng chờ đợi kết quả là được rồi! Toàn bộ chiến trường đột nhiên trở nên yên tĩnh. Những đệ tử Chiến tộc đang trọng thương cũng nhân cơ hội này vận công hồi sức, tạm thời duy trì tính mạnh. Nhưng kỳ quái chính là tất cả đệ tử Chiến tộc đều không một ai quay đầu lại dù chỉ là liếc mắt nhìn Chiến Đế, trong mắt bọn họ chỉ thoáng hiện lên vẻ hổ thẹn.
Đệ tử của Đao vực cũng không có ý định đuổi tận giết tuyệt. Cho dù là kẻ ngốc nhất cũng đã từng nghe qua thanh danh của Chiến Đế, hiểu được chủ nhân bên trong cung điện băng hàn cường đại như thế nào.
Không có đối thủ ngang hàng, Chiến Đế hoàn toàn có thể giết sạch toàn bộ mọi người ở đây.
Chỉ là một câu nói, mặc dù có chút mất mặt, nhưng những đệ tử Đao vực đang chiếm ưu thế lại thầm thở phào một hơi, cũng không tiếp tục truy sát những đệ tử Chiến tộc.
- Rất tốt!
Chiến Đế khẽ gật đầu, sau đó nhẹ nhàng nhắm lại mắt, áo bào phất lên, một lần nữa khoanh chân ngồi xuống.
Cử động của Chiến Đế rất kỳ quái, không ai hiểu lúc này hắn rốt cuộc đang suy nghĩ điều gì. Ngoại trừ giết chết một gã đệ tử Kiếm vực vừa mới xuất hiện tại Đao vực, hắn không nói thêm một câu, cũng không thêm một người nào.
"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Chúng cao thủ Đao vực đang quỳ sát đất như đang lạc vào trong một đám mây mù. Đám mây mù này lại bao phủ Chiến Đế các đó không xa, khiến cho hắn càng trở nên nhìn không thấu.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Chỉ một mình Chiến Đế đã trấn áp toàn bộ chiến trường. Chiến Đế cung trơ trọi trở thành tồn tại nổi bật nhất trong thiên địa.
"Kéc!"
Một tiếng kêu bén nhọn vang lên. Trên vai Chiến Đế, chiến ưng trắng như tuyết đột nhiên bay lên trời, lượn quanh những tầng mây, không ngừng kêu lên.
Một ngày một đêm, chiến ưng đã lượn quanh trên bầu trời một ngày một đêm, toàn bộ chiến trường cũng tĩnh lặng như vậy trong một ngày một đêm. Tất cả mọi người đều không nhúc nhích, vẫn duy trì tư thế cũ. Ngay cả chiến ưng trên không trung cũng dọc theo quỹ tích hình cung ban đầu không ngừng lượn quanh.
Trong vòng một ngày một đêm này, rất nhiều sự tình đã biến đổi…
"Ầm ầm!"
Tầng mây trên bầu trời đột nhiên biến hóa. Tất cả mây đen đều bị một cỗ lực lượng kéo ra, hình thành một vòng xoáy thật lớn. Mây đen hình vòng xoáy chậm xoay tròn, mà trung tâm bán kính đạt đến mấy ngàn công lý (km) lại là một phiến đen kịt.
Khi mây đen xảy ra biến hóa, trên chiến trường bỗng nhiên nổi lên một cơn gió lốc. Gió mạnh gào thét tạo thành một cơn bão cát khổng lồ. Tất cả mọi người trong lòng khẽ động, muốn ngẩng đầu nhìn đi, không ngờ trong lòng có tuy có ý nhưng thân thể vẫn như trước không nhúc nhích. Một cỗ lực lượng vô hình đè ép trên người khiến cho toàn thân bọn họ cứng đờ.
Cỗ lực lượng này không thể tồi sơn liệt thạch, nhưng lại áp bức linh hồn.
Chiến Đế chậm rãi ngẩng đầu lên. Ngay khi hắn ngẩng đầu, mọi người đều cảm thấy áp lực trên vai giảm đi không ít.
"Bình!"
Từ trung tâm của vòng xoáy kia, một thi thể mặc chiến bào màu trắng từ không trung rơi xuống, phát ra một tiếng âm thanh nặng nề, hòa lẫn cùng bùn đất, sau đó nằm yên không nhúc nhích.
Tên đệ tử Chiến tộc kia rơi xuống trước người một gã cao thủ Thần cấp Đao vực cách đó không xa. Tên cao thủ Đao vực kia còn chưa kịp phản ứng, đã nghe được những tiếng rơi liên miên không ngừng giữa không trung, giống như vô số vẫn thạch từ trên trời rơi xuống…
Lần lượt từng đệ tử Chiến tộc từ trung tậm vòng xoáy mây đen khổng lồ trên bầu trời rơi xuống, phát ra những tiếng "bình bình" vang dội, rải rác khắp nơi…
Một lúc lâu sau mới không còn đệ tử Chiến tộc từ không trung rơi xuống nữa. Hàng vạn thi thể dày đặc nằm rắc rải chung quanh Chiến Đế cung. Từ bầu trời quan sát xuống, có thể phát hiện những thi thể nhìn như lộn xộn từ không trung rơi xuống này lại hình thành một vòng tròn thật lớn trên mặt đất,.
Mỗi khi một tộc nhân Chiến tộc từ không trung rơi xuống, vẻ mặt của Chiến Đế lại khẽ giật một lần. Sau khi không còn đệ tử Chiến tộc rơi xuống, toàn thân hắn đã run lên không ngớt, cặp môi mấp máy như muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng lại khép vào. Chiến Đế hít một hơi thật sâu, bộ ngực đang phập phồng liền dần dần bình ổn lại.
Một đợt sóng vừa ngừng, một đợt khác lại nổi lên. Ngay khi hàng vạn Chiến tộc từ vòng xoáy không lồ trên đỉnh đầu rơi xuống, trong hư không phía trước Chiến Đế cung mấy ngàn trượng đột nhiên xuất hiện từng khe nứt nhỏ vụn…
"Phụt phụt!"
Từng vòi máu từ bên trong khe nứt hư không phun ra, bắn ra mấy chục trượng, sau đó mở rộng hóa thành một phiến sương máu mịt mờ.
"Ầm!"
Hư không phía trước Chiến Đế cung đột nhiên phát ra một tiếng nổ vang, kình khí bắn ra bốn phía. Một không gian thông đạo bỗng xuất hiện trong hư không, sau đó lập tức khép vào. Đao Thần mặc áo bào xanh, ánh mắt lạnh lùng xuất hiện cách Chiến Đế không xa. Tay phải của ắhn cầm đao, bên mép lưỡi đao sáng bạc ẩn chứa một vệt máu tươi từ nhạt tới đậm, sau đó hóa thành vài giọt máu từ mũi đao rơi xuống…
"Tách!"
Một tiếng vang nhỏ đánh thức mọi người, uy áp do Chiến Đế gây ra cũng giảm đi không ít.
Đao Thần quần áo rách nát, không ít nơi lộ ra da thịt màu nâu, từng vết thương đan xen vào nhau, huyết thủy mãnh liệt chảy ra. Bên dưới chân, máu loãng hội tụ thành một bãi, dần dần thấm vào mặt đất.
Mái tóc dài màu đen của Đao Thần có chút tán loạn, sắc mặt tái nhợt tiều tụy, dường như đã trải qua một phen đại chiến liên tục. Thế nhưng thân thể của hắn vẫn đứng thẳng, ánh mắt sắc bén lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Chiến Đế. Tay phải của hắn giơ lên, trường đao nhiễm máu trong tay phát ra một tiếng ngân réo rắt, vẽ nên một luồng ánh đao sắc bén tại không trung, mũi đao nhắm thẳng vào Chiến Đế.
Thần sắc của Chiến Đế vẫn ãnh đạm, hai tay đặt lên đầu gối, lạnh lùng nhìn thẳng vào Đao Thần, không hề cử động.
"Xoẹt!"
Đao Thần lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Chiến Đế, đột nhiên giống như cảm thụ được điều gì, khẽ chíu mày, trên mặt hiện lên thần sắc nghi hoặc.
"Xoẹt!"
Tay phải của Đao Thần giơ lên, một luồng đao mang từ bàn tay biến ảo kéo dài trong hư không, trực tiếp chém về phía Chiến Đế…
- Đao Thần…
Phía sau Đao Thần, chúng cao thủ Đao vực đều kinh hô, giơ tay lên như muốn ngăn cản hắn. Tất cả đều cảm thấy Đao Thần xuất đao một cách quá liều lĩnh, nhưng một đao của hắn vẫn cứ chém ra…
- Còn chưa đánh bại ta, ngươi chạy đi đâu?
Một giọng nói khàn khàn vang lên mang theo tiếng thở hổn hển, giống như thụ thương rất nặng. Cách Đao Thần không xa, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một gã Chiến tộc áo trắng, toàn thân đầy máu, bụng rách ra đầy những vết đao. Từng vết thương như vảy cá phân bố khắp cả, bên trong phun ra quang mang sáng rực màu trắng sữa.
Tên cao thủ Chiến tộc này chính là một gã cao thủ Thần cấp hậu kỳ bị Đao Thần cuốn vào lĩnh vực. Giữa trán của hắn có một vết đao nổi bật, gần như xẻ đôi trán của hắn, lộ ra não tương màu trắng bên trong, nhưng hắn vẫn còn chưa chết.
Vẻ mặt Đao Thần hờ hững, đao trong tay vẫn như trước kiên định chém về phía Chiến Đế. Tên cao thủ Thần cấp phía sau nhìn thấy, hai mắt bỗng lồi lên, hét lớn một tiếng. Trường đao trong tay ném đi, kéo dài thành một vệt sáng chói mắt trong hư không. Trên thân đao, một vầng sáng màu trắng sữa mở rộng ra, sau đó ánh sáng bừng lên. Tất cả chỉ cảm thấy trước mắt lóe sáng, Đao Thần và cao thủ Chiến tộc vừa mới xuất hiện một lần nữa biến mất vô tung…
"Ầm!"
Một đạo đao khí còn sót lại lướt qua sát khuôn mặt của Chiến Đế, bổ vào băng cung trong suốt lấp lánh. Một tiếng giòn giã vang lên, phía sau Chiến Đế, băng cung xuất hiện một vết nứt dài mấy chục trượng, chung quanh còn có vô số khe nứt nhỏ vụn.
Chiến Đế từ từ nhắm hai mắt lại, thần sắc thủy chung vẫn không biến đổi. Cho dù tại thời khắc Đao Thần xuất đao, hắn vẫn ngồi yên không nhúc nhích, sừng sững như một ngọn núi, giống như trong thiên hạ này không một thứ gì có thể khiến cho hắn cảm thấy hứng thú.
Đao Thần một lần nữa biến mất. Biến mất cùng với hắn còn có tên cao thủ Thần cấp kia. Có điều lần đầu là Đao Thần cuốn ba gã cao thủ Chiến tộc vào bên trong lĩnh vực, còn lần này lại là chính hắn bị cuốn vào lĩnh vực của tên cao thủ Chiến tộc kia. Thiên địa đảo lộn, vị trí hai người hoán đổi, kết quả sẽ ra sao, ngoại trừ hai người bên trong lĩnh vực thì không ai biết được…
Duy nhất chứng minh bọn họ đã từng xuất hiện chỉ có những vết máu còn chưa khô trên mặt đất…
Phi Thăng Chi Hậu
Hoàng Phủ Kỳ
www.dtv-ebook.com