Phòng Đọc Sách Đêm Khuya

Chương 124: Còn có? (1)

Chương 124: Còn có? (1)

Vương Kha đã tỉnh, thế nhưng thương thế của anh ta cũng không nhẹ chút nào. Khi Châu Trạch xuống tầng anh ta vẫn chỉ có thể nằm yên trên ghế sa lon, sắc mặt hơi trắng bệch, có lẽ một phần vì sợ, cũng có lẽ một phần vì bị thương.
- Cần tôi giúp gì không? - Châu Trạch hỏi.
Vương Kha lắc đầu rồi nói:
- Chỉ cần anh giúp tôi…
- Nếu vậy tôi đi đây.
Châu Trạch nhìn thấy Vương Kha lắc đầu lập tức trực tiếp xoay người đi về phía cửa trước, phảng phất như căn bản không hề nghe được câu nói “uyển chuyển” của Vương Kha ban nãy.
Vương Kha:…
Đi ra cửa, Bạch Oanh Oanh cùng lão đạo cũng đi theo đến.
Kỳ thực, đối với Châu Trạch, chuyện ở nơi đây anh đã xử lý xong, những chuyện còn lại tiểu loli sẽ xử lý gọn gàng giúp anh, dựa vào hành vi không tiếc mạo hiểm bại lộ bản thân cũng muốn ra mặt cứu Vương Kha của tiểu loli này, cô bé thật sự rất coi trọng người cha là Vương Kha.
Điều này khiến Châu Trạch có chút cảm xúc, đương nhiên không phải cảm xúc cha con tình thâm gì gì đó kia.
Mà anh nghĩ tới quỷ sai trên người cô em vợ lúc trước, dường như nó cũng bị túc chủ ảnh hưởng, đã thêm vào tư duy của túc chủ, thậm chí không tiếc giết người để có thể giúp chị gái túc chủ không cần yêu đơn phương nữa.
Mà hiện tại tiểu loli trước mắt mình đây cũng thế, không tiếc mạo hiểm tính mạng để cứu cha, Châu Trạch không cho rằng bản thân Vương Kha có thể có mị lực lớn tới mức ấy.
Như vậy.
Phải chăng điều đó cũng đồng nghĩa với, mặc dù quỷ sai hoặc quỷ hồn cao cấp có thể mượn nhờ thân thể của một người, nhưng cùng lúc đó cũng sẽ không thể tránh được chuyện bị chủ thân thể này ảnh hưởng?
Như vậy, có phải bản thân mình cũng đã bị ảnh hưởng rồi không?
Hình như dã từng có một thời gian ngắn mình không giống mình.
Tỷ như chấp niệm đã từng quấy nhiễu mình rất lâu kia.
Vì sao cô không ngủ với mình?
Đúng, khẳng định là bản thân mình đã bị Từ Nhạc ảnh hưởng.
Bình thường bản thân mình tuyệt đối không thể có ý niệm hạ lưu như vậy trong đầu.
Nhưng dường như ảnh hưởng mình bị không nặng như quỷ sai trên người tiểu loli cùng cô em vợ, hẳn trong chuyện này còn có chút liên lụy cùng khác biệt nhau.
Tỷ như các cô ấy vì để bản thân có thể tiện ra vào địa ngục nên linh hồn trong cơ thể ở nhân gian vẫn còn tồn tại, trong lúc linh hồn của các cô ấy rời đi, cỗ thân thể này vẫn có thể sống sót tiện cho sau này còn sử dụng lại. Thế nhưng một xác hai hồn, thời gian lâu dài khó tránh khỏi sẽ phải chịu một số ảnh hưởng.
Mà bản thân Châu Trạch cùng Đường Thi lại khác, chủ của thân thể bọn họ tá túc đã chết, không còn sự vướng bận của linh hồn chủ thể nên ảnh hưởng cũng nhỏ đi nhiều.
Tất cả đều có mặt lợi và hại.
Tỷ như Châu Trạch không thể học được hành động như tiểu loli:
- Biu biu biu…
Bắt xe trở lại phòng đọc sách, Châu Trạch ngáp một cái, anh cảm thấy hơi mệt mỏi nhưng điều khiến anh cảm thấy bất ngờ là rõ ràng lúc này trong phòng đọc sách lại có khách.
Anh nhìn đồng hồ, đã hơn hai giờ sáng.
Nếu là loại khách có thể đưa tiền âm phủ cho mình, ngược lại sẽ không thể khiến Châu Trạch cảm thấy kỳ quái, nhưng đây lại là một người sống.
Một cô bé mặc quần trắng ngồi ở chỗ kia chơi điện thoại di động.
Dựa vào dáng vẻ hẳn cô bé này khoảng chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, mặt mũi đoan chính, mà thói quen của cô bé cũng có chút khác biệt so với người bình thường, cô bé vừa xem vừa lẩm bẩm trong miệng như đang mặc niệm, đây chính là thói quen đọc sách mà chỉ có bọn con nít mẫu giáo cấp một mới có.
Bạch Oanh Oanh đi tắm, sau khi chiến với lão già khiến người ta chán ghét kia một trận, mặc dù cô ấy không bị thương nhưng trên người lại ô uế, cô ấy đi theo Châu Trạch một thời gian dài nên đã học được một vài thói quen một cách rất tự nhiên.
Phải biết rằng cô ấy vốn là cương thi nằm dưới đất hai trăm năm, Châu Trạch không tin Bạch phu nhân sẽ thường xuyên lấy xác mình ra tắm rửa bảo dưỡng spa các loại.
Lão đạo thì đi ra ngoài mua bữa ăn khuya, trong khoảng thời gian này Hứa Thanh Lãng không ở trong phòng đọc sách, vì thế vấn đề cơm nước của mọi người đã trở thành một việc khiến người ưu sầu, bình thường đều là Hứa Thanh Lãng chịu trách nhiệm ngày ba bữa cơm.
Nghĩ tới đây, Châu Trạch cảm thấy hơi ưu thương.
Hứa Thanh Lãng không tới nữa.
Mà mình cũng sắp uống cạn nước rồi.
Châu Trạch không vội lên tầng, đi tới một bên rót hai ly nước sau đó lại đi tới bên cạnh cô gái kia, đặt một ly nước xuống trước mặt đối phương, mà bản thân lại đi tới ghế sa lon đối diện ngồi xuống.
Mặc dù người này không phải quỷ khiến anh có chút tiếc nuối, thế nhưng người tới cửa là khách, luôn phải chiêu đãi một chút mới được.
- Cảm ơn.
Cô bé ngẩng đầu nhìn nhìn Châu Trạch, sau đó lại tiếp tục cúi đầu đọc tạp chí trong tay, chậm rãi mặc niệm.
Châu Trạch vốn cho rằng đây là một loại thói quen khi đọc sách của cô bé, thế nhưng dần dần anh lại phát hiện có điểm không đúng, đối phương không chỉ đang lẩm nhẩm mà còn lẩm nhẩm một cách có cảm xúc có tâm tình.
Dường như cảm giác được ánh mắt Châu Trạch, cô bé ngẩng đầu liếc nhìn Châu Trạch, sau đó cười cười.
- Anh là ông chủ phòng đọc sách này sao? - Cô bé hỏi.
Châu Trạch gật đầu, cầm lấy ly nước uống một ngụm.
Rụt rè, phải rụt rè.
- Việc làm ăn của phòng đọc sách này thế nào ạ? - Cô bé lại hỏi.
Châu Trạch nhíu mày, anh rất ghét người khác hỏi anh vấn đề này, bởi vì thật ra những người hỏi câu này đều là người đã nhận ra việc làm ăn của phòng đọc sách không tốt chút nào.
Nhưng bản thân mình lại không thể nào giải thích cho bọn họ hiểu bản thân mình đang làm ăn với người chết, chỉ có thể lặng lẽ thừa nhận ánh mắt đáng sợ khi người ta coi mình là đồ ngốc đốt tiền hoang phí.
- Cũng tạm được.
- A, tôi cảm thấy phòng đọc sách của anh rất tuyệt, đêm khuya có thể tới đây đọc sách uống nước, thật sự rất có không khí. - Cô bé nói.
- Ừm.
Vừa thu phục được tiểu loli khiến tâm tình của Châu Trạch tương đối tốt, cũng nguyện ý tâm sự với khách hàng, anh hỏi tiếp:
- Cô làm MC ở đài phát thanh sao?
Cô bé lắc đầu.
- Hay là công việc gì đó có liên quan tới phát thanh?
Cô bé cười cười gật đầu:
- Ông chủ là người rất thông minh.
Không có gì mà thông minh hay không thông minh, đầu năm nay cũng không có quá nhiều nghề nghiệp có liên quan tới phát thanh.
- Nội dung gì vậy?
- …
Cô bé lấy điện thoại di động của mình ra đồng thời hỏi:
- Bình thường ông chủ có hay nghe âm thanh không?
Châu Trạch lại nhớ tới nội dung trong máy vi tính của Từ Nhạc, dường như bên trong có lưu giữ không ít file âm thanh, còn có series âm thanh.
- Thỉnh thoảng cũng có nghe. - Châu Trạch qua loa lấy lệ nói.
- Đây là nghệ danh của tôi, tên 'Hoa gia', tôi đã ký kết hợp đồng streamer với Lại Nhân Thính, khi nào ông chủ rảnh có thể nghe tôi livestream. - Cô bé giới thiệu bản thân với Châu Trạch.
- Bình thường cô thường thu gì?
- Tôi rất thích thu mấy âm thanh kinh dị, trong thị trường “âm thanh” này, kinh dị, tình cảm cùng với cái kia ba đề tài này tương đối hot."
- Cái đề tài kia? - Châu Trạch bắt được trọng điểm.
- Hiện tại đã không được phép ghi âm nữa, chính là loại hơi trắng trợn một chút đó, trước đây mỗi lần tôi ghi âm đề tài này có thể kéo được lượng người nghe tương đối lớn, bây giờ quản lý nghiêm khắc, không cho phép ghi đề tài ấy nữa.
- Trên thực tế, khi chúng tôi đi đào tạo chuyên nghiệp đã được học kỹ xảo để thu âm đề tài ấy…
- Còn được đào tạo đặc biệt sao?
- Đúng vậy, mỗi lần giáo viên mở khóa lại có rất nhiều streamer hợp đồng như tôi đăng ký học, mười mấy người cả trai lẫn gái ngồi cùng một chỗ, bắt đầu “a a a a” theo tiết tấu với giáo viên, vừa phong tình lại vừa có lực.
- Sau đó giáo viên ở trên bục giảng sẽ bắt đầu hô hào chúng tôi: Động tình thêm một chút nữa, kịch liệt thêm một chút nữa, thả lỏng một chút…
Châu Trạch hơi hé miệng, thật sự là kiến thức quá mới lạ.
Thử tưởng tượng bầu không khí kia đi, thật sự khiến người ta hướng về mà, đó là nhục lâm tửu trì (1) phiên bản cao nhã đấy.
(1) Nhục lâm tửu trì (Hồ rượu rừng thịt): một trong những hình thức giải trí nổi tiếng nhất của Trụ Vương nhà Thương. Nhà vua sai người xây một cái ao đổ đầy rượu vào gọi là Tửu Trì, nướng thịt treo lên cây nhiều đến nỗi mặt trời chiếu không lọt gọi là Nhục Lâm làm nơi hưởng lạc cùng thê thiếp. Về sau đây đã trở thành ẩn dụ cho cuộc sống vương giả xa hoa trụy lạc.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất