Ức hiếp Trường Sinh đường thì được, lại nhằm vào Tần Ninh hắn bắt nạt, ông ta có bản lĩnh sao?
Đương nhiên không thể!
“Viên Viên, Sương Nhi, đánh cho ta!”
Tần Ninh nói một câu vô cùng đơn giản.
Soạt soạt…
Nhất thời hai thân ảnh xông lên.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, lúc này khí tức hiện ra vô cùng hùng mạnh, khí huyết tăng vọt, linh khí cuồn cuộn.
Ầm…
Một tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Ba thân ảnh va vào nhau.
Ánh mắt Hạ Kiều Minh hoảng sợ.
Hai cô gái hơn hai mươi tuổi này vậy mà đã là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển.
Sao có thể chứ?
Nghĩ đến đây, sắc mặt Hạ Kiều Minh trở nên khó coi.
Nếu đám người Hạ Vân Phi bước vào tầng thứ ba, vậy thì bây giờ người đạt được cảnh giới Hóa Thần thất chuyển nên là Hạ Vân Phi.
“Đáng ghét!”
Nghĩ đến đây, Hạ Kiều Minh càng phẫn nộ.
Lúc này Đỗ Uyên cũng trực tiếp xông lên.
Rầm…
Tiếng nổ nứt toác nặng nề không ngừng vang lên.
Bốn thân ảnh đang đánh nhau.
Đồng thời ba vị phó viện trưởng Mặc Uyên Tử, Hạ Tịch Lâm và Giản Tự Hào đều nhìn đến ngây người.
Hai cô gái mới hơn hai mươi tuổi mà đã là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển.
Cùng với Đỗ Uyển cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, Hạ Kiều Minh cảnh giới Hóa Thần bát chuyển đang đánh nhau không phân thắng bại.
Cảnh này khiến rất nhiều đệ tử xung quanh cũng ngây ra.
Ầm…
Một tiếng nổ ầm mạnh mẽ vang lên, bốn thân ảnh đánh nhau ngày càng điên cuồng.
“Đủ rồi!”
Một tiếng hô lúc này vang lên.
“Viện trưởng đại nhân!”
Nhìn thấy lão già áo bào trắng kia, tất cả mọi người đều khom mình hành lễ.