Thiếu niên này trực tiếp chém chết Thần nhị gia, một hành động đạt đến cảnh giới Thiên Vị.
Quá kinh khủng phải không?
Ầm...
Chỉ là đột nhiên một tiếng ầm vang lên.
Thân ảnh Thạch Cảm Đương bị một sức mạnh vô hình cho nổ ầm vào bên dưới đất, chỉ để lại một cái cái đầu lộ ra trên mặt đất.
Chùm tia sáng ngất trời cũng theo đó biến mất.
“Này này này, Cốc Tân Nguyệt, bà cô già kia cô làm cái gì đấy?”
Thạch Cảm Đương hét lớn nói.
Ầm ầm ầm...
Chỉ là ba chữ bà cô già cất lên, Cốc Tân Nguyệt ra tay càng nặng hơn.
Ở vị trí của Thạch Cảm Đương, một trăm mét xung quanh, đất đều bị sụt lún.
Lần này Thạch Cảm Đương hoàn toàn thành thật.
Lúc này Tần Ninh khẽ lắc đầu.
Tiểu tử này ngông cuồng cái gì?
Không lợi hại hơn người ta thì cứ thuận theo người ta.
Còn phải tự mình tìm phiền phức.
Lúc này Thạch Cảm Đương nằm bò trên đất, buồn bực nói: “Cảnh giới Thiên Vị còn không đủ, ta phải đạt được cảnh giới Tạo Hóa mới có thể đánh nhau một trận với bà cô già này!”
Ầm…
Lời nói vừa dứt, lại một quyền ấn hạ xuống.
Thạch Cảm Đương đã hoàn toàn ngậm miệng.
Lúc này Cốc Tân Nguyệt vẫn thản nhiên đứng trên không trung, không nói một lời.
Nhưng lần này, mọi người đều hoàn toàn sững sờ.
Mới vừa nãy còn là Thạch Cảm Đương bất khả chiến bại, giờ bị người ta một quyền đập xuống đất.
Cái này cũng quá… khoa trương rồi!
Lần này mọi người coi như đã hiểu, năm người này sao dám đến Thần gia náo loạn.
Bây giờ chỉ còn thừa lại khoảng năm mươi vị cường giả cảnh giới Nhân Vị và cảnh giới Địa Vị đều đã sững sờ.
Thần tam gia chết rồi.
Bây giờ Thần nhị gia cũng chết rồi.
Nhưng trưởng tộc và lão trưởng tộc bây giờ cũng chưa hiện thân.
Năm người này đã hủy hoại hoàn toàn tiệc hỷ đại hôn của Thần gia.
Trưởng tộc và lão trưởng tộc đâu?
Tần Ninh lúc này cũng chẳng buồn để ý, chỉ một chữ: giết.
Vù…
Vù…
Nhị tôn cảnh giới Thiên Vị đã đến rồi.
Lúc này tất cả mọi người đều tản ra.