Cảnh giới Thiên Vị!
Hai người đó cột Thiên Vị sau lưng lúc này mơ hồ thoáng hiện.
“Tần Ninh đúng không?”
Một nam tử trong đó dáng vẻ khôi ngô cười nói: “Tại hạ tông chủ Trường Ma tông của đại lục Ma Diễm, Mặc Thường Ngôn!”
“Tại hạ Vũ Trạch Điền, người Vũ gia của đại lục Vũ Việt!”
Đi theo sau hai người Mặc Thường Ngôn và Vũ Trạch Điền có mười mấy người, dần dần vây quanh bốn người Tần Ninh.
“Có chuyện gì không?”
Tần Ninh lạnh nhạt nói.
“Tần Ninh công tử dường như cực kỳ quen thuộc với thiên cung Bắc Thương, cho nên bọn ta tự tiện đi theo”.
Mặc Thường Ngôn cười nói: “Đến chỗ này, Vạn Lâm điện này thuộc về bọn ta, thế nào?”
Lúc này Thạch Cảm Đương sắc mặt tức giận.
Chỉ là lần này Thạch Cảm Đương đã biết ngoan rồi.
Sư tôn không nói lời nào, hắn ta không cần phải nói nhiều.
“Có thể!”
Tần Ninh dửng dưng một tiếng, nói: "Nếu đã như vậy, bọn ta cáo từ!”
“Từ từ đã!”
Trưởng tộc Vũ gia Vũ Trạch Điền ngăn bốn người lại nói: “Tần công tử, nơi đây ngươi dường như rất quen thuộc, chỗ này có đồ gì tốt, mong Tần công tử chỉ điểm một chút!”
Hai người khí tức cảnh giới Thiên Vị lúc này giải phóng ra.
Tần Ninh chân mày nhíu lại, bất mãn nói: “Vạn Lâm điện nhường cho các ngươi, đồ đều cho các ngươi, còn bảo bọn ta giúp các ngươi tìm, có hơi quá đáng không?”
“Không quá đáng, không quá đáng một chút nào, Tần công tử hẳn là người hiểu rõ!”
Lúc này Mặc Thường Ngôn từ từ ép tới gần, khí tức cảnh giới Thiên Vị dần dần nghiền ép xuống.
“Được!”
Sắc mặt Tần Ninh khó coi, gật đầu một cách khó khăn.
“Nếu đã như vậy, mời dẫn đường!”
Hai người Mặc Thường Ngôn và Vũ Trạch Điền một trước một sau vây vào giữa bốn người Tần Ninh.
Thạch Cảm Đương giờ phút này hừ một tiếng, không có nói nhiều.
Sư tôn tuyệt đối đang đùa bỡn.
Đợi lát nữa mấy tên này chắc chắn chết đành đạch!
Mấy người đi đến giữa rừng cây.
Tần Ninh đột nhiên nói không rõ nguồn gốc.
Mọi người lúc này tiến vào bên trong, mấy chục người lúc này nhìn bốn phía, rất là kỳ lạ.
Nơi này thật đẹp!