“Tam Tuyệt Thông Nguyệt Nhẫn!”
Một đao cong Nguyệt Mang Ngưng Tuyệt xuất hiện trong tay Tần Ninh.
Bàn tay Tần Ninh vung lên, khí băng hàn lan truyền.
Tử mang kia trong phút chốc tán loạn.
Tay cầm đao cong, Tần Ninh một bước bước ra, đằng đằng sát khí.
Keng…
Đao cong và trường kiếm đụng nhau, phát ra âm thanh chói tai, trên trường kiếm lập tức bị sương băng bao trùm.
Tử Thiên Nhạc chỉ cảm thấy cả người đều chịu tàn phá cực lớn.
Khí băng hàn vào cơ thể, cả người phát run, tim giống như ngưng đập.
“Cút!”
Tần Ninh một tay phất ra, đao cong lúc này đâm thẳng vào tim Tử Thiên Nhạc.
Một tiếng phụt, máu tươi chảy như dòng nước.
Tử Thiên Nhạc ngã rầm xuống đất.
“Thiên Nhạc!”
Thấy cảnh này, trang chủ Tử Tiêu gầm thét một tiếng.
Tử Thiên Nhạc Niết Bàn tầng thứ sáu, vậy mà lại bị Tần Ninh giết trong chớp mắt.
Điều này sao có thể!
“Ta phải giết ngươi!”
Tử Tiêu khẽ quát một tiếng, nhất thời xong về phía Tần Ninh.
Hai người Phong Lôi Tử và Tà Nguyệt Linh lúc này dùng hết sức ngăn cản hai người Vạn Phúc và Ninh Húc.
“Cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp, không phải chưa từng chém qua!”
Sắc mặt Tần Ninh lạnh lùng.
Sáu cây linh trụ xuất hiện, chỉ là lần này, sau cây linh trụ kia cũng không nổi bật cao vút.
Sáu cây linh trụ chỉ cao mười mấy thước.
Nhưng nhìn kỹ sau lưng Tần Ninh còn có một cột máu thoắt ẩn thắt hiện.
Dung Huyết Thần quyết, Tần Ninh hấp thụ uy năng thú huyết của chim đại bàng Yểm Nhật, mở ra một tia lực huyết mạch.
Cửu Linh Tinh Thần quyết ngưng tụ kim mộc thủy hỏa thổ, cùng với phong lôi điện, công thêm lực huyết mạch mới thật sự là Cửu Linh.
Mà lúc này Tần Ninh tề tụ được thất linh, không còn là lục linh.
Hơn nữa, không giống với ở bên bờ sông Thiên Thượng chém chết chim đại bàng Yểm Tông, hắn bây giờ là Niết Bàn tầng thứ tư.
“Thử một lần xem sao!”
Tần Ninh tay cầm cung Tinh Thần, lắp cung tên vào.
Một mũi tên lúc