Những người cảnh giới hơi thấp, không kịp chạy trốn còn bị nổ cho banh xác.
Kim Ngọc Long còn chưa kịp kêu lên tiếng nào đã hoàn toàn biến thành thịt vụn, biến mất trong tiếng nổ kia.
Cao thủ đỉnh cấp cảnh giới Thiên Võ 5 biến đã mất mạng! Lúc này, tất cả mọi người chứng kiến đều chết lặng.
Tần Ninh đã thật sự giết chết Kim Ngọc Long.
“Phụ hoàng!”
Kim Linh Huyên lúc này cảm thấy đầu óc mơ hồ.
Phụ hoàng lớn mạnh là thế, phụ hoàng cảnh giới Thiên Võ 5 biến mà lại! cứ thế chết đi!
“Tần Ninh…”
Kim Linh Huyên siết chặt hai tay, nhưng đôi mắt của hắn ta thì không dám nhìn về Tần Ninh.
Gã này hỉ nộ vô thường, ai biết được có khi nào liếc hắn một cái mà bị giết luôn không.
Những người sửng sốt không chỉ có Kim Linh Huyên mà còn rất nhiều người của thượng quốc và đế quốc khác.
Tần Ninh thật như không muốn sống, nhưng loại chiến đấu bạt mạng này cuối cùng đã giết được Kim Ngọc Long.
Khiến người ta cảm thấy khó mà tin được.
Lúc này, lòng Cảnh Khoát đã lạnh như tro tàn.
Đến Kim Ngọc Long cũng chết rồi, thì ở đây còn ai là đối thủ của Tần Ninh nữa đây?
“Cảnh Khoát, còn kẻ nào bảo vệ ông nữa không?”
Tần Ninh lạnh lùng nhìn xung quanh.
Minh Già Vân của thượng quốc Đại Minh đã chết, bây giờ chỉ còn lại Cảnh Khoát.
Giết chết Kim Ngọc Long thì còn kẻ nào dám ngăn cản?
Cảnh Khoát lúc này mặt mũi xám như tro tàn.
Nhưng thấy Tần Ninh thì lão ta chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy.
Gã này, rốt cuộc là có lai lịch gì, tại sao lại mạnh mẽ tới mức này?
“Chặn hắn lại, chặn hắn lại cho ta!”, Cảnh Khoát hoảng loạn nói.
Từng bóng người ùn ùn xông ra, hơi thở cuồng bạo lan ra thành từng lớp sóng sau xô lớp sóng trước, đè ép về phía Tần Ninh.
“Vẫn còn đâm đầu vào chỗ chết?”
Tần Ninh hừ một tiếng, sải bước lên trước, sát khí đằng đằng.
.