Giọng nói Sở Thiên Kiêu mang từ tính khiến người ta nghe mà thấy thích.
“Vậy lần này đại ca Thiên Kiêu chuẩn bị chọn tông môn nào?”, thanh niên đó lại cười hỏi.
Theo cách nói của kẻ này, thì là tông môn chọn đệ tử, nhưng với Sở Thiên Kiêu thì là hắn ta chọn tông môn.
Trong ba mươi sáu cương quốc, không mấy ai có thể so sánh được với Sở Thiên Kiêu.
Bốn tông môn lớn chắc chắn sẽ là lựa chọn của Sở Thiên Kiêu.
“Thánh Vương Phủ tu hành là ngưng tụ khí Thánh Vương, uy lực vô cùng, mạnh mẽ cực điểm”.
“Mà Đại Nhật Thiên quyết của Đại Nhật Thần Giáo thì nghe nói là truyền thừa mạnh mẽ suốt mười mấy vạn năm qua, dung hợp với đất trời, hấp thụ khí thuần dương”.
“Kiếm thuật của Kiếm Các lại muôn hình muôn vẻ, nhuần nhuyễn vô cùng”.
“U Minh Quỷ quyết của U Minh Tông luôn trứ danh về sự mạnh mẽ âm lãnh”.
Thanh niên nói liên tục: “Đại ca Thiên Kiêu có lẽ đã nghĩ xong nên chọn ai rồi nhỉ?”
“Với thiên phú của đại ca Thiên Kiêu thì đương nhiên là sẽ chọn Kiếm Các rồi!”
Một thiếu nữ cười hì hì nói: “Kiếm thuật của đại ca Thiên Kiêu cực kỳ xuất thần nhập hóa”.
“Đó là đương nhiên, Kiếm Các mà biết đại ca Thiên Kiêu đã lĩnh ngộ được kiếm ý thì e là sẽ miễn cho đại ca Thiên Kiêu lần thí luyện này và chiêu mộ luôn vào trong Kiếm Các ấy chứ!”
Lúc này, một nhóm thanh niên vây quanh Sở Thiên Kiêu, nói mãi không ngừng.
“Sở huynh!”
Một người lúc này chậm rãi đi tới.
Đó chính là Địch Minh.
Hắn ta nhìn Sở Thiên Kiêu, chắp tay chào.
“Không biết Sở huynh đã vừa ý tông môn nào chưa?”
.