Tần Ninh thản nhiên nói: “Sau khi tài sản của Chúc Long tông được đưa tới thì đại trưởng lão hãy điều hành và cho các đệ tử tu hành sử dụng”.
“Vâng!”, Lý Dương Chiêu chắp tay nói.
Tần Ninh trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: “Kể từ hôm nay, Thanh Vân tông chia thành bốn các lớn là Đan các, Khí các, Trận các, Võ các do bốn trưởng lão tiếp quản”.
“Sao?”
Ngũ trưởng lão Liễu Thương Hải cười khổ nào: “Nhưng thuộc hạ lại không biết những thứ này!”
“Cũng phải!”
Tần Ninh lại nói: “Đã vậy, Đan các cho Thẩm Văn Hiên tạm thời quản lý, Khí các và Trận các để ta quản lý, Võ các thì để cả bốn vị trưởng lão cùng phụ trách!”
“Ca, ca...”
Kiếm Tiểu Minh lúc này liếc Tần Ninh, nhỏ giọng nói: “Huynh mở thêm cái viện kiếm đạo đi? Ta tiếp nhận truyền thừa của lão tổ rồi, cực kỳ hiểu rõ kiếm thuật đó nha!”
“Ừ!”
Kiếm Tiểu Minh cũng kích động không thôi.
Mặc dù Thanh Vân tông chỉ là một tông môn nhỏ, nhưng có Tần Ninh tọa trấn ở dây.
Tương lai, chắc chắn nó sẽ phát triển rất tốt.
Đến lúc ấy, thân là viện trưởng của viện kiếm đạo, địa vị của cậu ta sẽ cực cao.
Tần Ninh nhìn mọi người nói: “Thanh Vân tông có rất nhiều công việc chưa làm, nhưng cấp bách nhất là việc tu hành của đệ tử tông môn”.
“Ta đã là tông chủ thì tự nhiên không thể để Thanh Vân tông tiếp tục suy yếu, cho nên về sau các vị sẽ phải bận rộn hơn một chút rồi”.
“Cẩn tuân mệnh lệnh của tông chủ!”
Lúc này, năm vị trưởng lão có một loại cảm giác, rằng Thanh Vân tông không chừng sẽ trở nên tốt hơn.
Năm người họ ban đầu đều vì lợi ích, nên mới không ổn định vị trí tông chủ.
Nhưng Tần Ninh lúc này cũng đã giải quyết được phiền toái đó.
“Đây cũng là chuyện quan trọng nhất với Thanh Vân tông hiện giờ”.
“Ừ!”
Tần Ninh gật đầu nói: “Linh thạch, chắc ngày mai Chúc Long tông sẽ đưa đến!”