Đương lúc Hứa Thanh Phong xuất thủ, một thanh kiếm lớn từ trên trời giáng xuống ầm ầm.
Ở trên thanh kiếm đó là một người mặc đồ trắng, đứng chắp tay, tóc bay tán loạn, gương mặt góc cạnh khiến người ta say mê.
Là một người đàn ông trung niên phi phàm.
Ông ta cứ thế đứng đó, lại giống như một thanh kiếm thần chưa ra khỏi vỏ, nếu rút ra, sẽ là chém được cả đất trời.
“Cha...”
“Các chủ!”
Thấy người này, Lâm Vi Vũ, Hứa Thanh Phong cùng Tần Triết đều lên tiếng.
Các chủ Kiếm Các, tay kiếm số một Cửu U – Lâm Thiên Nhai!
Giờ khắc này, toàn bộ Thanh Vân tông đều trở nên náo loạn.
Lâm Thiên Nhai, nhân vật đứng đầu Kiếm Các, có biết bao nhiêu là truyền kỳ.
Có thể nói trong toàn bộ Cửu U, không có ai bằng được kiếm thuật của ông ta.
“Haha...”
Lâm Thiên Nhai xuất hiện, mỉm cười.
“U tông chủ, nhiều năm không gặp, ngươi vẫn tác phong tàn bạo như cũ nhỉ!”, Lâm Thiên Nhai nhìn U Động Thiên, cười nhạt, ánh mắt xẹt qua Tần Ninh.
“Lâm các chủ cũng vậy thôi!”
U Động Thiên không nóng không lạnh đáp lại.
Kiếm Các và U Minh Tông có quan hệ không tốt không xấu, đều là đầu sỏ chiếm giữ phía Bắc và phía Nam của miền Đông Cửu U, không xâm phạm lẫn nhau.
Lần này ông ta đến vùng đất phụ thuộc Kiếm Các, chém giết ba vị tông chủ, Kiếm Các nhất định sẽ không bỏ qua.
Nhưng nghe theo lời của lão tổ đời thứ ba, ông ta buộc phải bảo vệ Thanh Vân tông.
Hơn nữa ông ta cũng hiểu, dù ông ta không bảo vệ, thì lão tổ trên núi chắc chắn sẽ đích thân ra tay.
Đến lúc đó ông ta chắc chắn sẽ bị mắng, chẳng bằng bây giờ ra tay.
Dù sao nếu xé ra to, mấy lão cổ hủ trong U Minh Tông trách phạt, thì ông ta sẽ đem chuyện lão tổ ba đời lộ ra ngoài.
Lúc này, hai nhân vật đỉnh nhọn của vùng đất Cửu U cùng tề tựu ở Thanh Vân tông, cảnh tượng không náo nhiệt tí nào mà có hơi đè nén.
Hiện tại, ai dám nói thêm câu nào chứ?
“Các người làm loạn xong chưa?”
Trong lúc này, một giọng nói ung dung vang lên, Tần Ninh đứng dậy, vỗ quần áo, nói: “Xong rồi thì cút đi, hôm nay là ngày đại hôn của đệ tử cấp cao nhất Thanh Vân tông đấy!”
“Các người làm loạn ở đây thì chúng ta sao tổ chức được hôn lễ?”
Nghe vậy, U Động Thiên tức thì chắp tay nói: “Tần tông chủ không nên giận, tại hạ lần này đến là để tham gia hôn lễ, sẽ vào ngồi ngay đây”.
Mà lúc này, ánh mắt Lâm Thiên Nhai khẽ nhúc nhích, rồi mỉm cười nói: “Bỉ nhân cũng tới tham gia hôn lễ, không phải tới làm loạn”.