Kiếm Tiểu Minh rút kiếm ra, hừ nói: “Ta không tin, các ngươi chính là hắc điếm, gọi chủ của các ngươi ra đây!”
“Vị khách này, xin đừng nói bậy!”, ông chủ kéo tay Kiếm Tiểu Minh, nói: “Chúng ta chưa bao giờ lừa gạt ai cả”.
Một động tác kéo này khiến sắc mặt Kiếm Tiểu Minh tái đi.
Thời gian qua đi theo Tần Ninh, cậu ta coi như được có thêm kiến thức. Một hành động của ông chủ này có khí lực cực kỳ mạnh mẽ, xông vào trong cơ thể.
Đây... ít nhất là cảnh giới Thiên Nguyên!
Ông chủ của một tửu lâu mà là cao thủ cảnh giới Thiên Nguyên?
Kiếm Tiểu Minh không khỏi kinh ngạc.
Lý Nhất Phàm thấp giọng nói: “Tông chủ, hay là chúng ta qua nơi khác đi, nhà hàng này có vấn đề!”
“Không cần đâu!”, Tần Ninh cười nói.
“Khụ khụ...”, Thẩm Văn Hiên ho khan, nói: “Lý sư huynh, của hồi môn của Thiên Đạo lâu có mười triệu linh thạch cơ mà, chút tiền này có đáng gì đâu?”
Nghe vậy, Lý Nhất Phàm chỉ cười khổ.
Tần Ninh mỉm cười, nói tiếp: “Chúng ta ăn cơm không cần trả tiền”.
Nghe Tần Ninh nói vậy, cả bốn người đều ngẩn ra.
Tần Ninh nhìn ông chủ, thản nhiên nói: “Tại hạ họ Tần, tên Tần Ninh!”
Nghe vậy, ông chủ sửng sốt, lập tức chắp tay nói: “Vị khách này, xin chờ chút!”
“Ừ!”, Tần Ninh gật đầu đáp: “Chúng ta sẽ ở lại đây một thời gian, cho năm gian phòng thượng hạng!”
“Được, ta sẽ đi sắp xếp ngay!”
Ông chủ khom người, lập tức bận rộn rời đi.
Bốn người Lý Nhất Phàm thấy vậy thì cũng không hiểu là sao.
“Ca, ăn uống ở đây ta thấy mười triệu linh thạch cũng không đủ ấy chứ”, Kiếm Tiểu Minh lẩm bẩm.
“Không sao, ông ta sẽ không đòi tiền chúng ta đâu!”
Nghe vậy, bọn họ càng không hiểu được.
Không lâu sau, thức ăn được đưa lên, lúc này, mọi người đã hoàn toàn bị kinh sợ.
Tần Ninh nói xong, mọi người liền động đũa. Không bao lâu sau, một bàn đồ ăn ngon được vét sạch sẽ. Đến cả Thiên Linh Lung cũng không còn quan tâm đến vẻ đẹp của mình mà cứ thế ăn.
“Ông chủ, tính tiền!”
Lý Nhất Phàm lúc này phất tay nói.