Chương 48: Cùng chung chí hướng (2)
Nhưng mà anh nếu đích thực không muốn giúp tôi, vậy cũng chỉ có thế đánh mất cơ hội lần này rồi. Trương Vĩ vốn dĩ làm ra vẻ muốn đi, nhưng nghe được câu nói này của Mộ Dung Huyên liền dừng bước. Hắn mặc dù không muốn làm bia đỡ đạn cho Mộ Dung Huyên, nhưng có thế biết thêm một vài khách hàng mua nhà trên buổi lễ khai trương này. Cho dù là chỉ có thế ký thành một hợp đồng, chí ít cũng có thu nhập mấy chục ngàn NDT, đối với Trương Vĩ mà nói vẫn có sức hấp dẫn cực lớn.
Mà trọng yếu hơn là Trương Vĩ cũng muốn thông qua Mộ Dung Huyên, tiếp xúc vào trong lớp những người có tiền . Nếu quả như thật sự có thế biết thêm mấy người bằng hữu có tiền, sẽ có trợ giúp lớn lao cho sự nghiệp phát triển của Trương Vĩ.
- Lời tục có câu “Tống Phật tống đến đằng tây, giúp người giúp cho trót” nếu như Mộ Dung tiểu thư có lòng như vậy, thế thì tôi cũng chỉ cố mà đáp ứng thôi.
Trương Vĩ có thế cự tuyệt sức hút của một mỹ nữ, nhưng không có cách nào cự tuyệt sức dụ hoặc của kim tiền. Huống chi, giả vờ làm người yêu của người đẹp, cũng coi như là một công việc “Tuyệt mũ” rồi. Trương Vĩ đương nhiên sẽ không làm khó dễ với đồng tiền.
- Trương tiên sinh,cảm ơn anh vậy.
Sắc mặt của Mộ Dung Huyên vui mừng, trong lòng lại phun nước bọt, thầm nói:
- Nịnh bợ, tôi nếu không phải sợ bị Lâm Hồng Văn dây dưa, đánh chết tôi cũng sẽ không giả vờ làm người yêu cùng anh.
Trương Vĩ cùng Mộ Dung Huyên đã đạt thành hiệp nghị, dĩ nhiên cũng kết thúc cuộc nói chuyện. Hai người vừa mới chuẩn bị xoay người đi vào trong phòng ăn, Lâm Hồng Văn không thế chờ đợi tiến lên đón nói:
- Huyên Huyên, Trương Vĩ nếu là có chuyện, em cứ để cậu ấy đi trước đi, nơi này có anh rồi mà.
- Tôi hôm nay có chuyện, nhưng mà dù có bận rộn thế nào đi nữa cũng là buổi lễ khai trương của Mộ Dung tiểu thư. Tôi quả thật muốn rời đi nhưng coi thế nào được chứ.
Trương Vĩ cười nói.
- Không sao, Trương Vĩ không cần lo lắng, nơi này đã có tôi.
Lâm Hồng Văn lại quay đầu nói với Trương Vĩ, còn có mấy phần ý tứ hạ lệnh đuổi khách.
- Chính là bởi vì có anh cho nên tôi mới lo lắng đấy.
Trương Vĩ cười mà như không.
- A. . . Tôi. . .
Nghe được lời nói trắng trợn của Trương Vĩ, Lâm Hồng Văn có chút lúng túng. Nhưng trước mặt Mộ Dung Huyên cũng không tiện phát tác, trên mặt nặn ra một nụ cười khổ.
- Trương Vĩ, anh nói nhăng gì đấy?
Mộ Dung Huyên hết sức phối hợp cả giận trách móc, giống như là những người yêu cuồng nhiệt đùa giỡn với nhau vậy.
Trương Vĩ thấy được bộ dạng lúng túng của Lâm Hồng Văn, vỗ bả vai của người này, thân thiết nói:
- Chớ xem là thật, tôi nói giỡn đấy.
- Không sao, mọi người đều là bằng hữu, cười cười nói nói bông đùa đôi chút rất bình thường.
Lâm Hồng Văn nháy mắt một cái, nói.
- Trương Vĩ, vậy anh hãy tiếp đãi Hồng Văn cho tốt hen! Em còn phải đi ra sau bếp xem một chút coi công việc chuẩn bị thế nào rồi.
Mộ Dung Huyên buông xuống một câu nói, xoay người đi về phương hướng nhà bếp, để lại hai vị đại nam nhân hai mặt cùng nhìn nhau.
“Mẹ kiếp, ta không phải là muốn biết thêm hai vị khách hàng, kiếm thêm ít tiền, dễ dàng với tôi sao?”
Trương Vĩ vừa nghĩ tới phải ứng phó giả làm tình địch này, vừa không thể quá lạnh nhạt với người ta, lại không thế để cho người ta nhìn thấu, trong lòng lại cảm thấy rầu rỉ.
- Tiểu Lưu, mang lại đây hai chén trà ngon.
Trương Vĩ vẫy vẫy tay với người đẹp chân dài đứng ở một bên, nói.
- Vâng, Trương tiên sinh.
Lưu Lệ biết điều lên tiếng, chuyển người đi về phía sau bếp. Cô cũng đã nhìn ra hai người đàn ông này có quan hệ không bình thường với Mộ Dung Huyên, rất có thế chính là bạn trai của Mộ Dung Huyên, đương nhiên không dám chậm trễ chút nào.
- Trương tiên sinh, ngài tốt nghiệp đại học nào vậy?
Sau khi Lâm Hồng Văn cùng Trương Vĩ ngồi xuống, trầm mặc một lát. Lâm Hồng Văn vì để tránhkhông khí thêm lúng túng, cố ý tìm đề tài hỏi.
- Bắc Kinh liên hiệp đại học.
Trương Vĩ thuận miệng đáp.
- Liên hiệp đại học. . . Trường này. . . cũng tốt chứ.
Lâm Hồng Văn vốn muốn hàn huyên một chút với Trương Vĩ về chuyện đại học. Đối với trường đại học nổi tiếng của Trung Quốc, hắn coi như là biết sơ lược. Nhưng người này không ngờ là căn bản chưa nghe nói qua tên trường đại học này, đành phải nói phụ họa.
Trương Vĩ biết Lâm Hồng Văn là học viên cao học, dĩ nhiên sẽ không tự lấy nhược điểm của mình ra đi hàn huyên chuyện đại học cùng đối phương , cười cười cũng không nói tiếp. Hắn chẳng qua là thuận miệng bịa ra một trường học, đừng nói là Lâm Hồng Văn không hề biết, ngay cả chính bản thân Trương Vĩ cũng không biết có trường đại học đó hay không.