Trời mưa tuyết khiến lộ trình bình thường chỉ mất một tiếng hôm nay lại đi hơn hai tiếng, đến quận Đông Hợp trời đã tối sầm. Xe chạy thẳng tới ủy ban quận, xe vừa dừng lại chủ tịch quận Vu Á Lệ đã đi lên mở cửa.
- Bí thư vất vả rồi.
Vương Quốc Hoa lững thững đi lên bậc thang, hắn thấy mấy lãnh đạo quận ủy đang đứng chờ.
- Mọi người vất vả rồi, đồng chí Cảnh Hoa và các thường vụ khác đâu rồi?
Trước khi Vương Quốc Hoa đi văn phòng thị ủy đã gọi điện nhấn mạnh không cần ra đầu địa phận nghênh đón nên không ai dám làm như thường lệ.
- Bí thư Hướng lo lắng cho diện tích táo mới trồng ở xã Long Loan nên tự mình đến xã này. Trước khi bí thư đi đã tổ chức hội nghị và yêu cầu kiên quyết chấp hành quyết định của hội nghị thị ủy mở rộng, tất cả các thường vụ quận ủy đều xuống cơ sở. Do tôi là nữ đồng chí nên được thông qua ở lại phụ trách việc nhà.
Vu Á Lệ báo cáo thoáng qua, Vương Quốc Hoa gật đầu đầy hài lòng.
- Tốt.
Đánh giá đơn giản làm Vu Á Lệ khá kích động. Vương Quốc Hoa nói tiếp.
- Việc thu hút đầu tư năm nay của quận Đông Hợp rất thành công, tình hình bên Khu khai phát quận thế nào rồi? không thể nào đưa người tới, tài chính đưa vào rồi bỏ mặc. Các nhà đầu tư đều là người phía nam nên không quen mùa đông ở thị xã ta.
- Phó chủ tịch quận phụ trách công nghiệp dẫn người của phòng chiêu thương cùng với bộ máy lãnh đạo ban quản lý Khu khai phát đã đi đến các công trình. Chỉ cần các nhà đầu tư tiến vào quận Đông Hợp là ủy ban quận đều nắm giữ tài liệu trực tiếp, có bất cứ khó khăn gì chính quyền sẽ giải quyết ngay lập tức. Bí thư Hướng cũng đã yêu cầu nếu vì công việc của chúng tôi không làm tốt gây tổn thất không cần thiết cho nhà đầu tư thì trách nhiệm của ai người đó sẽ phải chịu.
Nghe Vu Á Lệ nói như vậy, Vương Quốc Hoa yên tâm hơn nhiều. Bây giờ bộ máy quận ủy, ủy ban quận Đông Hợp đã hợp tác nhiều hơn, ít đấu đá hơn.
Chỉ cần là lợi lớn hơn hại thì Vương Quốc Hoa sẽ tán thành mà không đơn thuần vì lập trường cá nhân mà đi xử lý vấn đề này. Điểm này từ hạng mục điện phân nhôm là có thể thấy được phong cách của hắn. Hạng mục tiến vào sẽ có lợi cho dân chúng toàn thị xã, Vương Quốc Hoa sẽ ủng hộ. Hắn không vì mâu thuẫn với Hác Long Quang mà đi phá hỏng việc này. Bây giờ xem ra thành viên hai bộ máy ở quận Đông Hợp cũng nhìn thấy điểm này.
- quận ủy có quyết tâm và nhận thức như vậy là rất tốt. Thiên tai không the rnes tránh nhưng chúng ta tự tin lãnh đạo dân chúng toàn thị xã vượt qua khó khăn, chiến thắng thiên tai. Nhưng nếu vì con người khiến thiên tai gây hậu quả nặng nề thì trách nhiệm của ai người đó phải chịu.
Vương Quốc Hoa xuống quận cũng không có việc gì làm mấy. Hắn không hiểu tình hình cơ sở nên chỉ có thể ngồi nghe báo cáo. Hắn nếu ở trên văn phòng bí thư thị ủy ngồi nghe báo cáo cũng được nhưng người bên dưới sẽ nghĩ khác. Một việc lãnh đạo coi trọng sẽ khác so với lãnh đạo chỉ hô khẩu hiệu xuông.
Vương Quốc Hoa đi cả ngày cũng mệt, hắn vẫn phải nghe các phía gọi điện báo cáo tình hình.
Màn đêm buông xuống Vương Quốc Hoa ở lại trong văn phòng Vu Á Lệ, bên trong có một chiếc giường nhỏ. Vu Á Lệ đã mời Vương Quốc Hoa đến khách sạn ở nhưng hắn từ chối, chẳng may có việc gấp thì sao? Trong phòng có lò sưởi, có điều hào, có ghế sô pha, Thang Tân Hoa thấy lãnh đạo ngủ ở văn phòng cũng ngủ ở bên ngoài. Vương Quốc Hoa làm như vậy khiến cán bộ ở lại quận cũng rất khẩn trương, nếu không có tình hình đặc biệt bọn họ cũng ở lại văn phòng. Tóm lại Vương Quốc Hoa đến làm cho cả quận Đông Hợp từ trên xuống dưới không dám chậm trễ. Nếu có việc gì không kịp thời ứng phó thì Vương Quốc Hoa nhất định sẽ ra tay tàn nhẫn.
Cả đêm Vương Quốc Hoa không bị đánh thức, coi như không có việc gì gấp. Một đêm tuyết rơi ngập trời khiến bên ngoài toàn màu trắng tinh.
Vương Quốc Hoa vừa rửa mặt đi ra đã có tiếng gõ cửa, là Thang Tân Hoa.
- Sếp dậy rồi?
- Sao, có việc gì à?
Vương Quốc Hoa hơi giật mình cũng may Thang Tân Hoa cười nói.
- Không có gì, chủ tịch quận Vu đang chờ ở bên ngoài.
- Bí thư dậy sớm vậy, ngài muốn dùng gì?
Vu Á Lệ tự nhận mình là thân tín của Bí thư Vương nên cũng không quá khách khí.
- Cho tôi bát cháo hoặc mì là được. Chị nói xem hôm nay tôi đi đâu?
Vương Quốc Hoa rất tùy ý lấy thuốc ra châm, Vu Á Lệ kinh ngạc nói.
- Trời vẫn đổ tuyết, ngài hay là ở văn phòng nếu không cán bộ cả quận sao yên được.
Câu này chỉ Vu Á Lệ dám nói, Vương Quốc Hoa nghe xong cũng không tức, hắn cười nói:
- Mọi người yên tâm, tôi sẽ không đi lung tung đâu. Được rồi, đừng khuyên, chị an bài đi.
Thang Tân Hoa nháy nháy mắt với Vu Á Lệ, Vu Á Lệ hiểu ý cười nói.
- Vậy tôi đi an bài. Đúng rồi bí thư, nhân viên đài truyền hình quận đã chuẩn bị xong, ngài thấy có cần dẫn theo không?
- Cứ mang theo nhưng ghi được gì cũng phải đưa lên cho Ban Tuyên giáo thị xã.
Vương Quốc Hoa dặn một câu, Vu Á Lệ cáo lui cũng nháy mắt với Thang Tân Hoa. Thang Tân Hoa đi theo ra ngoài, Vu Á Lệ cười nói.
- Thư ký Thang, cảm ơn.
- Không cần như vậy, ý của sếp là có những lúc phải làm ra vẻ để cho mọi người xem nếu không người bên dưới còn không biết làm ra trò gì nữa.
Thang Tân Hoa nói cũng là nhắn một tin đó chính là đi đâu không quan trọng, quan trọng chính là làm cho người ta biết bí thư thị ủy đã đến.
Trạm đầu tiên của Vương Quốc Hoa khi đi là Khu khai phát quận, vòng vo cả sáng cuối cùng dừng lại trước cửa nhà máy Hồ Duyệt. Lúc Vương Quốc Hoa xuất hiện, Hồ Duyệt đã dẫn theo nhân viên công ty xếp hàng đợi.
- Cảm ơn Bí thư Vương đã đến thăm công ty chúng tôi trong trời mưa tuyết.
Hồ Duyệt rất biết nói, Vương Quốc Hoa cười cười không nói. Trời bây giờ đã dừng đổ tuyết nhưng vẫn khá âm u.
- Đây là công việc của tôi, cô không cần cảm ơn tôi. Cô là người nộp thuế có quyền hưởng thụ sự quan tâm của Đảng ủy, chính quyền.
Đi một vòng quanh nhà máy nhìn thấy các nhân viên công ty vẫn đang vất vả làm việc, Vương Quốc Hoa vui vẻ nói:
- So với lần trước thì công ty của cô đã thay đổi rất nhiều, xem ra kinh doanh khá tốt.
- Vâng, sau khi tổng giám đốc Khương chấp nhận tiêu thụ sản phẩm của công ty tôi trên phạm vi toàn quốc, việc kinh doanh của công ty càng lúc càng phát triển.
Trước đây lúc thấy Hồ Duyệt luôn thấy cô mang vẻ u buồn, bây giờ lại rõ ràng nhận ra sự vui sướng.
Cuối cùng đến văn phòng Hồ Duyệt, nhân lúc bưng trà lên cho Vương Quốc Hoa, Hồ Duyệt nhỏ giọng nói bên tai hắn.
- Cảm ơn Bí thư Vương giúp tôi lấy số cổ phần kia.
Vương Quốc Hoa hơi kinh ngạc nhưng lập tức cười nói.
- Bữa trưa nay xem ra phải làm phiền giám đốc Hồ rồi. Tôi thấy ăn luô ở nhà ăn công ty, không cần đổi nơi khác.
Đủ tư cách vào đây ngồi với Vương Quốc Hoa chỉ có Vu Á Lệ, cô ả có mắt rất sắc nên biết ý đứng lên nói.
- Tôi ra ngoài thông báo mấy đồng chí khác, bí thư đi cả sáng cũng cần nghỉ. Giám đốc Hồ, Bí thư Vương giao cho cô chăm sóc.
Chờ người đi, Vương Quốc Hoa mới hỏi.
- Giám đốc Hồ, chuyện cổ phần là như thế nào?
- thực ra đều là quá khứ, lúc trước tài chính công ty khó khăn, vừa muốn mua đất, mua thiết bị, quảng cáo nữa …
Hồ Duyệt định giải thích một cách hàm hồ nhưng lại bị Vương Quốc Hoa chặn lại.
- Còn có một điểm cô không nói rõ là nếu lúc ấy không đưa một số cổ phần ra thì trong lòng không nỡ
Hồ Duyệt sửng sốt không giải thích, Vương Quốc Hoa hừ một tiếng.
- Chuyện này cô không nói tôi cũng đoán được. Cô là một phụ nữ không có bối cảnh mà gây dựng sự nghiệp được như thế nào sẽ trải qua rất nhiều khó khăn.
- Bí thư, ngài trước mặt người khác nói đến tổng giám đốc Khương, tôi không biết nên cảm ơn ngài như thế nào.
Hồ Duyệt do dự một chút mới nói, Vương Quốc Hoa xua tay chặn lại.
- Không cần cảm ơn tôi làm gì….