Việc cấm dùng phù lục phạm quy này, phương pháp đơn giản nhất là trực tiếp đưa vào danh sách cấm dùng trong quy tắc khảo hạch. Nhưng quy tắc khảo hạch tốt nghiệp của học viện kiếm tu, là quy định do Quốc Tử Giám thống nhất. Học viện không có quyền tự tiện sửa đổi
Hơn nữa coi như muốn sửa đổi, cũng không thể sửa đổi lâm thời trong khi kỳ thi đang diễn ra, loại hành vi này đầu tiên không phù hợp với quy định của pháp luật, thứ hai tương đương với học viện tự đánh mặt của mình
Hiện tại chỉ có thể nghĩ những biện pháp khác để cấm dùng
Bách Văn Đạo nói:
- Đây là phù gì, nó dù sao cũng là do phù sư vẽ đúng không? Các ngươi đi liên hệ Hiệp Hội Phù Sư Thông Thiên Môn tại Ngô Nhạc Thành, tìm ra vị phù sư thất đức này. Bảo hắn đừng vẽ nữa. Chuyện này chẳng phải sẽ kết thúc sao?
Đào Uy Bình cười nói:
- Lão sư và viện trưởng chúng ta có ý nghĩ giống nhau. Chẳng qua viện trưởng chúng ta là xuất thân từ Lâm Lam Môn, bỏ qua khuất thân đi tìm Hiệp Hội Phù Sư tauh Đại Điện Nhiệm Vụ Thông Thiên Môn Ngô Nhạc Thành tương trợ cũng không tiện. Cho nên hắn để học sinh đáng giá tin tưởng đi mua phù, dẫn người cung cấp phù ra, cũng chuẩn bị tự mình đi theo vị phù sư cung cấp phù kia, nói chuyện thật tốt với đối phương
Bách Văn Đạo ngược lại là không lo lắng Lôi Bất Tiêu mất dấu
Lôi Bất Tiêu chính là tu sĩ Kết Đan cảnh, cao thủ có thể đếm được trên đầu ngón tay trong toàn bộ Ngô Nhạc Thành, nếu như theo dõi tiểu bối Luyện Khí nhiều nhất là Trúc Cơ còn có thể mất dấu, không bằng đập đầu chết ở dưới lầu dạy học
Bách Văn Đạo lo lắng nói:
- Theo dõi tiểu bối, việc này nếu như truyền đi...
Đào Uy Bình nói:
- Lão sư yên tâm. Lấy thủ đoạn của Lôi viện trưởng, tất nhiên là là 'ngẫu nhiên' gặp phải, làm sao lại là theo dõi tiểu bối?
Bách Văn Đạo vẫn cảm giác theo dõi tiểu bối không ổn. Chẳng qua nghĩ đến minh tranh ám đấu ở giữa ngũ đại tiên môn, cũng có thể lý giải Lôi Bất Tiêu vì sao không muốn đi xin Thông Thiên Môn giúp đỡ
Theo dõi tiểu bối, mất chính là mặt Lôi Bất Tiêu hắn. Để tổ thị sát Quốc Tử Giám phát hiện học sinh tùy ý sử dụng phù lục siêu cường, học viện còn hết lần này tới lần khác thúc thủ vô sách, bị học sinh đùa bỡn, mất là mặt học viện kiếm tu. Mà nếu như đi tìm Thông Thiên Môn hỗ trợ, như vậy mất chính là mặt Lâm Lam Môn
Việc này dù sao cũng phải có người mất mặt, chỉ mất mặt của Lôi Bất Tiêu, xem như ảnh hưởng thấp nhất
Đang nói chuyện, hai người sư đồ tới dưới lầu dạy học, lại nhìn thấy Lôi Bất Tiêu đứng ở dưới lầu, đánh giá lầu dạy học
- Viện trưởng? Ngươi không phải...
Đào Uy Bình kinh ngạc nói
Theo lý thuyết Lôi Bất Tiêu lúc này hẳn là đi theo dõi tiểu bối. Làm sao lại xuất hiện ở trong học viện? Chẳng lẽ hắn thật đúng là đã mất dấu tiểu bối rồi?
Trên mặt Lôi viện trưởng thoáng hiện vẻ lúng túng, có sao nói vậy, hắn đã tận lực, nhưng nữ nhân đưa phù này, có một loại cảm giác nói không rõ. Hắn chỉ là thất thần một cái, liền mất dấu ngay lập tức
Tìm phù sư nói chuyện riêng không thành, Lôi Bất Tiêu chỉ có thể thay đổi sách lược, trực tiếp đi tìm lãnh đạo phù sư. Hắn nhắm mắt nói:
- Bách giáo sư, nghe nói ngươi rất có nhân mạch tại Ngô Nhạc Thành, Lôi mỗ có một cái yêu cầu quá đáng
Bách Văn Đạo: ???
…
Tại nhà thuê của Tào Vượng
Liễu Khuynh đưa phù lục xong, trở lại trong phòng
- Giang Thành
Nàng nói
Giang Thành vừa vẽ ra một tấm "Thả Lỏng Cơ Bắp Phù" mới, vốn định tập trung tiếp tục vẽ bùa, kết quả bị Liễu Khuynh làm cho giật mình
Giang Thành cẩn thận nghiêm túc hỏi:
- Sao vậy?
Hắn sợ Liễu Khuynh làm việc có chỗ nào không hài lòng, sau đó xem hắn như một ông chủ lòng dạ hiểm độc giết đi
Thiên địa lương tâm, nào có ông chủ lòng dạ hiểm độc nào trả lương 3000 khối cho một nhân viên chạy việc?
Đôi mắt đẹp của Liễu Khuynh thoáng suy tư, dùng ngữ khí nghiêm túc nói:
- Bị theo dõi
Tào Vượng mới thất nghiệp không lâu, không có việc gì trong phòng biểu thị nghi hoặc đối với Liễu Khuynh
Bị theo dõi? Có ý tứ gì? Ai đang bị theo dõi? Ai lại theo dõi ai?
Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Giang Thành lộ ra dáng vẻ hiểu rõ:
- Ngươi nói là, ngươi bị một kẻ nhìn như rất khả nghi theo dõi sao?
Tào Vượng: ???
Liễu Khuynh khẽ gật đầu một cái
Tào Vượng: Ngọa tào, lão Giang thực sự là nói đúng?
Giang Thành phỏng đoán nói:
- Người theo dõi ngươi hẳn không có gì đặc thù?
Liễu Khuynh gật đầu một lần nữa
- Thực sự như thế sao? Chẳng qua, ta cũng không biết rõ là chuyện gì xảy ra. Khả năng người ta chỉ là trùng hợp tiện đường
Giang Thành giang tay ra, mảy may không lo lắng sự an toàn của Liễu Khuynh. Trước không đề cập tới trị an tốt đẹp dưới sự thống trị của Tiên Môn, chỉ nói nếu có người có thể uy hiếp Liễu Khuynh, như vậy lựa chọn duy nhất của Giang Thành không phải giúp nàng, mà là mau bỏ chạy