Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Dịch)

Chương 49: hậu sinh khả uý

Giang Thành khẽ gật đầu, móc túi trữ vật ra lấy linh thạch

Nhân viên cửa hàng kiểm đếm số lượng, nhận lấy linh thạch, cũng giúp Giang Thành đóng gói Thông Tấn Phù

Giang Thành nhìn động tác đóng gói của nhân viên cửa hàng, trong lòng không khỏi có chút hoảng hốt

Không nghĩ tới hắn cũng có một ngày tiêu xài linh thạch mà không nháy mắt

Ra khỏi Bách Bảo Các, Giang Thành liền đặt Phục Dụng Hình Thông Tấn Phù vào trong tay Liễu Khuynh

- Cho ngươi, chờ sau đó ta sẽ cho ngươi biết số liên hệ của ta. Về sau ngươi liền có thể dùng nó trực tiếp liên hệ ta, không cần lại làm phiền người khác

Giang Thành mở ra Thông Tấn Phù của Liễu Khuynh, nhập số liên hệ của hắn vào

Lúc này, bên trong Thông Tấn Phù của Liễu Khuynh có một người liên hệ, hơn nữa còn là một người duy nhất

- Đây, cầm lấy. Lát nữa ta sẽ đi đến Hiệp Hội Phù Sư, chiều nay ta không có việc gì khác. Ngươi có thể trở về chỗ của Tào Vượng, hoặc là về nhà, hoặc là đi dạo trên đường phố Ngô Nhạc Thành. Nếu như ngươi không phiền, cũng có thể đi đến Hiệp Hội Phù Sư dạo chơi với ta

Giang Thành nhập số liên hệ xong liền quay người, đi về hướng trụ sở Hiệp Hội Phù Sư

Bên tai vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng, Giang Thành nghiêng người, phát hiện Liễu Khuynh đang bước từng bước nhỏ xuất hiện bên cạnh hắn

- Giang Thành

Liễu Khuynh dừng lại bước chân

- Sao vậy?

Giang Thành cũng dừng lại, nhìn nàng

- Thứ này...

Liễu Khuynh chỉ vào Thông Tấn Phù trong tay, chớp mắt nhẹ

- Ta nghĩ ta nên tự mua nó

Nàng thấp giọng nói

- Ngươi muốn tự mua?

Trong ngữ khí của Giang Thành tràn đầy kinh ngạc

Liễu Khuynh mím môi, dùng ngữ khí gần như thăm dò nói:

- Có thể, có thể chứ?

- Ách...

Nàng khiến cho Giang Thành không biết nói gì

Hoá ra nữ tu sĩ hiện tại, là có thể tự mình mua đồ vật, mà không cần nam tu tặng sao?

- Có thể, ừm, đương nhiên có thể. Nếu như ngươi tự mua thì ta sẽ trừ tiền vào lương của ngươi. Được chứ?

- Ừm

Liễu Khuynh thỏa mãn gật đầu

Phù!

Giang Thành nhìn bộ dáng của nàng, trong lòng nhẹ nhàng thở ra

Không nghĩ tới đại yêu quái giảng đạo lý. Có chút ngoài ý muốn. Có vẻ như ta cần phải thay đổi định kiến của mình về yêu quái

Ấn tượng của Giang Thành đối với Liễu Khuynh tăng lên không ít

Liễu Khuynh đi ở bên cạnh Giang Thành, khịt khịt mũi, nghi hoặc nhìn hắn

Nàng vừa ngửi thấy một mùi lạ từ trên người Giang Thành, loại mùi này rất nhạt, hơn nữa không lan xa, nàng thường ngửi thấy trên người các nữ tiền bối lớn tuổi trong tộc. Các nàng thích tụ tập cùng nhau, bàn luận về khuyết điểm của người khác và nói những điều không hay

Giang Thành sững sờ, hỏi:

- Sao vậy?

Liễu Khuynh lắc đầu, ý là không có việc gì

Nàng hẳn là nghe nhầm. Dù sao Giang Thành thoạt nhìn là một người tốt trẻ tuổi, hiền lành, làm sao cũng không giống như nữ tiền bối sẽ nói xấu nàng

...

Tại Hiệp Hội Phù Sư Thông Thiên Môn, phân hội Ngô Nhạc

Trong phòng hội trưởng

Lữ Vọng ngồi ở trên ghế hội trưởng, dùng ngón tay gõ gõ mặt bàn theo quy luật

Hắn đang tự hỏi tình huống trước mắt

Ngũ đại tiên môn đều có Hiệp Hội Phù Sư, ở giữa lẫn nhau cũng đều thừa nhận giấy chứng nhận đối phương phát ra. Nhưng thiên tài phù sư cũng chỉ có chừng đó, ngũ đại Hiệp Hội Phù Sư sẽ thường xuyên vì tranh đoạt thiên tài phù sư mà minh tranh ám đấu

Bình thường mà nói, Hiệp Hội Phù Sư nào chiếm được địa bàn lớn, thiên tài phù sư Hiệp Hội Phù Sư đó có thể lung lạc liền càng nhiều

Lữ Vọng nhất định phải cân nhắc thận trọng, Lôi Bất Tiêu, người Lâm Lam Môn này tới tìm hắn, đến tột cùng là có chính sự, hay là đang dò đường thay cho Hiệp Hội Phù Sư Lâm Lam

Nếu như thật sự có chính sự, như vậy Lữ Vọng cũng có thể giúp hắn một chút. Dù sao đều làm việc tại Ngô Nhạc Thành, Lôi Bất Tiêu lại là tu sĩ Kết Đan kỳ, năng lượng không nhỏ, mọi người ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, quan hệ không nên quá cương

Nhưng nếu như Lôi Bất Tiêu là mở đường thay cho Lâm Lam Hiệp Hội Phù Sư tiến vào chiếm giữ Ngô Nhạc Thành, như vậy chuyện này, Lữ Vọng có chết cũng sẽ không giúp

Một lát sau, tiếng gõ cửa phòng vang lên

Lữ Vọng đứng dậy mở cửa, không nghĩ tới người tới không phải Lôi Bất Tiêu, mà là thư ký Nhạc Nhiễm phụ trách các công việc vặt vãnh trong hiệp hội

Nhạc Nhiễm đưa cho Lữ Vọng một phần văn kiện, nói:

- Hội trưởng, có một vị phù sư trẻ tuổi tự chế phù lục, cần ngài phán đoán độ khả thi cùng với đẳng cấp của phù lục, sau đó thu vào trong kho tài liệu của hiệp hội chúng ta. Hắn giống như rất cấp bách, xin ngài mau chóng xem qua

- Ta biết rõ. Hắn bao lớn?

- Mười tám tuổi, từng tham gia giải thi đấu phù lục, trước mắt còn chưa có thi chứng nhận phù sư nhất giai

Lữ Vọng nhận lấy văn kiện, gật đầu tán thành nói:

- Không tệ. Mười tám tuổi liền có thể tự sáng tạo phù lục, hậu sinh khả uý

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất